Xuyên Thành Khuê Mật Của Nữ Chính Truyện Ngược - 27+28

Cập nhật lúc: 2024-07-06 15:01:47
Lượt xem: 171

27.

Trong lúc mơ mơ màng màng, tôi nghe thấy có người đang hô khẩu hiệu.

"Lớp một lớp một, tay cầm cục gạch, lớp nào không phục, đập c.h.ế.t lớp đó."

"Nhường đường nhường đường, lớp hai giá lâm, xin đừng vỗ tay, chỉ cần thét lên."

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Tôi bật dậy, tôi trở về rồi?

Đập vào mắt là một lều trại quân dụng, cùng với Bạch Diệp được băng bó toàn bộ vết thương ngồi cạnh giường tôi: “Tỉnh rồi à?”

Tôi ngây người: "Bọn họ đang hô cái gì vậy?"

"Không phải hôm qua ngươi nói, các ngươi chạy bộ sẽ hô khẩu hiệu sao, ta sẽ để bọn họ thử xem." Bạch Diệp tỏ vẻ muốn được khen.

Tôi: ...

Đại ca à, không nhận ra nổi đại ca đang muốn chọc tôi cười đâu đó?

Tôi dứt khoát bỏ qua đề tài này: "Bây giờ ta đang ở đâu?"

"Quân doanh của ta."

Nơi nàycó lẽ là cứ điểm thật sự của Bạch Diệp ở thành Ngọc Thủy, cất giấu một phần binh lực của hắn.

Tôi không nhịn được nhìn hắn một cái: "Tin tưởng ta đến vậy?"

"Đương nhiên." Hắn cầm bát cháo trên bàn lên, thuần thục đưa đến bên miệng ta: "Tần thái y cũng đã đến rồi."

Tôi mơ màng ăn một miếng cháo: "Tại sao lại đút cho ta ăn?"

"Không phải ngươi cũng đút cho ta ăn sao?" Hắn lại múc thêm một miếng cháo: "Đó là lần đầu tiên có người đút cháo cho ta ăn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-khue-mat-cua-nu-chinh-truyen-nguoc/2728.html.]

"Từ lúc còn rất nhỏ ta đã đến trường tư nghe lén tiên sinh giảng bài, thấy tiên sinh đút cháo cho nhi tử ốm bệnh của mình. Trời đông giá rét, ta bám ngoài cửa sổ, thật sự vô cùng thèm khát bát cháo đó.”

Tôi đột nhiên ăn không nổi.

Quá khứ qua loa trong truyện, lại là cả đời cực khổ của Bạch Diệp.

"Ngươi còn muốn báo thù không, có lẽ là ta có thể giúp ngươi." Tôi nhìn về phía Bạch Diệp.

28.

Tôi nói hết tất cả nội dung cốt truyện trong đầu, bao gồm cả bước ngoặt quan trọng trong truyện và các nhân vật quan trọng trong truyện cho Bạch Diệp.

Những thông tin này vô cùng quan trọng với người trong cục là Bạch Diệp.

Rất nhanh, hắn lại bắt đầu bố trí kế hoạch mới, những biến cố ẩn giấu trong những tình tiết chuyển ngoặt đều bị nhổ bỏ.

Tần thái y tìm được niềm vui thú trong quân doanh.

Anh ta xung phong nhận việc giảng bài cho quân y, thỉnh thoảng lúc có bệnh nhân, liền bắt đầu thực hành, bên cạnh có một đống người vây quanh quan sát.

Không đến mấy ngày, danh tiếng của anh ta vang vọng khắp quân doanh.

Ngày ngày đều cười toe toét, đuôi vểnh hết cả lên.

Còn tôi thì mỗi ngày đều ngóng trông Bạch Diệp rảnh rỗi, để hắn dạy tôi cưỡi ngựa, b.ắ.n tên.

Chúng tôi đều biết đến cuối cùng vẫn phải ly biệ, nên đều ăn ý không đề cập tới chuyện khác, chỉ hưởng thụ thời điểm hiện tại.

Bạch Diệp dần dần càng ngày càng bận rộn.

Tôi biết, đã đến thời điểm mấu chốt.

 

Bình luận

7 bình luận

Loading...