Vô Danh - Chương 16:

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-03 11:31:10
Lượt xem: 230

Thử liên tiếp mấy mật khẩu, cuối cùng dùng sinh nhật của nó mở được máy tính ra.

Bàn tay đang nắm chuột của anh không ngừng run rẩy.

Trong tài liệu ẩn, tràn đầy ảnh chụp liên quan đến bí mật.

Đặc biệt là hạng mục y học trong phòng thí nghiệm của anh trai, gần như bị Trình Nguyệt chụp lén sạch sẽ.

Tôi nhìn anh trai ngồi phịch xuống ghế, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm trần nhà.

Anh trai rốt cuộc phát hiện rồi sao?

Hoa nhài anh luôn coi như trân bảo thật ra không hề đơn thuần chút nào.

Anh nện từng cái vào n.g.ự.c mình, yết hầu nhấp nhô lên xuống, nhưng không phát ra được âm thanh nào.

Tiếng khóc khàn khàn đều chặn ở cổ họng, không thể phát ra.

Có lẽ là vì hiểu lầm tôi mà bi thương.

Hoặc là đau lòng vì Trình Nguyệt lừa gạt mình.

Sau khi bình tĩnh lại, anh trai gọi vào số chú ở cục Quốc An để lại.

Anh bảo chú điều tra câu lạc bộ chụp ảnh mà Trình Nguyệt đã tham gia vào mấy năm trước.

Sau khi tra soát một lượt, quả thật có manh mối.

Bọn họ đã từng bắt một gián điệp, chính là người của câu lạc bộ này.

Có người thuê anh ta đi chụp lén các nơi bí mật không cho phép chụp ảnh, lại bỏ ra số tiền lớn mua ảnh chụp.

Đầu óc của tôi lập tức nổ tung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/vo-danh/chuong-16.html.]

Chẳng trách, Trình Nguyệt mới là sinh viên từ khi gia nhập câu lạc bộ kia, đột nhiên có rất nhiều tiền.

Liên tục thay đổi hàng hiệu, tiêu tiền cũng vung tay quá trán.

Nó luôn nói là tác phẩm của mình được thưởng, nhưng tôi chưa từng thấy nó có tác phẩm nào nổi tiếng.

Anh trai hiển nhiên cũng liên kết những chuyện này lại.

Ngàn tính vạn tính, không ngờ tới Trình Nguyệt vì tiền, lựa chọn làm gián điệp.

Đợi đến khi Trình Nguyệt trở về, đã không thấy anh trai đâu.

Nó lo lắng tìm trong nhà, sau khi xác nhận tất cả không có gì khác thường, càng thêm lo lắng.

Anh trai đi cục cảnh sát, thay tôi ký giấy xác nhận hoả táng.

Anh ngồi trước t.h.i t.h.ể tôi lần cuối, đầu ngón tay không ngừng vuốt ve miếng sứt nhỏ trên da đầu vì bị anh kéo tóc.

"Anh trai có tệ không, rõ ràng em đang làm chuyện tốt, anh trai còn luôn hiểu lầm em, cảm thấy em hết thuốc chữa."

"Mỗi ngày em không chỉ trải qua dày vò sinh tử, còn phải chịu đựng anh trai nói xấu, em đã buồn mức nào chứ!"

Anh nghẹn ngào, nước mắt tuôn rơi.

Tôi đứng sau lưng anh, nhìn anh kéo bàn tay đông cứng của tôi, tát vào mặt mình một cái.

"Em đánh anh trai đi, đều là lỗi của anh trai, anh trai chuộc tội thế nào cũng được, anh trai sẽ chuộc tội."

Thi thể cứng ngắc kia, không bao giờ có thể cợt nhả đáp lại những lời tiêu cực của anh trai nữa.

Anh kẹp kẹp tóc dâu tây kia lên tóc tôi, nhẹ nhàng như lúc còn nhỏ.

Anh đưa mắt nhìn tôi bị đẩy vào phòng nhỏ, thiêu đốt thành đám lửa nhỏ.

Cảnh này trông thật giống giống biệt ly.

Bình luận

2 bình luận

Loading...