Vô Danh - Chương 15:

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:05:22
Lượt xem: 147

Tôi lao ra như một kẻ điên, xông vào người anh trai.

Anh bị đau, kêu lên một tiếng đau đớn rồi liên tục lùi về phía sau.

"Bị điên à!"

Tôi không nói chuyện, tiếp tục muốn đánh anh.

Anh sợ tới mức vội vàng chạy vào trong rạp chiếu phim, vừa vặn đụng phải Trình Nguyệt vừa đi ra.

Những người đó bị tôi phá hỏng chuyện tốt, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Bọn họ vây tôi lại đ.ấ.m đá.

"Làm sao vậy?" Trình Nguyệt vội vàng hỏi.

Anh trai quay đầu nhìn thoáng qua tôi bị vây đánh, chán ghét quay đầu đi.

"Không có gì, một kẻ điên, đáng đời!"

Tôi đánh không lại, nhưng cũng may vẫn chạy đủ nhanh.

Cho dù chạy thoát được, trên người vẫn bị thương không ít.

Đám súc sinh này, còn toàn đá vào mặt.

Ui chao khuôn mặt xinh đẹp của tôi, sưng lên một nửa, giống như con ch.ó ăn phải ong mật.

Về đến nhà, anh trai và Trình Nguyệt đang ngồi ở nhà ăn ăn cơm, không chờ tôi.

Tôi vốn muốn lén chạy về phòng ngủ, bị anh trai lạnh lùng gọi lại.

Trình Nguyệt thấy dáng vẻ của tôi, phì cười ra tiếng.

Anh trai liếc thoáng qua, nhìn thấy thương tích của tôi, ném đũa xuống.

"Nghiêm Đình, mày có thể để cho anh bớt lo lắng một chút hay không, suốt ngày lêu lổng ở bên ngoài!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/vo-danh/chuong-15.html.]

"Còn như vậy, lần sau mày c.h.ế.t luôn ở bên ngoài đi."

Đúng là không biết tốt xấu, không biết lòng tốt.

Tôi vẫn cố “hì hì" hai tiếng, không cần mặt mũi.

"Biết rồi, biết rồi."

Tai đã biết, đầu tính sau.

Chỉ là ngày hôm sau tỉnh lại, trên mặt giống như có vết tích i ốt khử trùng.

Không biết anh trai có phải cũng nghĩ đến những thứ này hay không, anh ôm ngực, ngồi rất lâu.

"Tôi là anh trai, kết quả lại để cho em ấy bảo vệ tôi, tôi còn xứng làm anh trai gì chứ!"

"Tôi luôn cho rằng em ấy không nghe lời, muốn cho em ấy một bài học, nhưng chưa bao giờ thật sự hiểu rõ em ấy, đều là lỗi của tôi."

Ngoại trừ khuyên anh trai nén bi thương ra, chú cũng nhắc nhở anh trai.

"Theo tin tức mới nhất, những người kia muốn thành quả y học trong tay cậu, cậucũng biết những kỹ thuật này, vừa có thể cứu người, cũng có thể hại người, bị phần tử phạm pháp đạt được, hậu quả khó mà lường được, cậu phải cảnh giác."

Những người đó đi rất lâu, anh trai còn chưa tỉnh lại trong đau buồn.

Sau khi cẩn thận để đồng phục vào tủ quần áo, anh không chống đỡ nổi nữa, chậm rãi trượt xuống theo tủ.

"Đình Đình, em có trách anh trai không? Là anh trai nuốt lời."

"Vì sao không phải anh trai c.h.ế.t đi, người c.h.ế.t vì sao lại là em?"

"Rốt cuộc là ai hại c.h.ế.t em, có thể cho anh trai một cơ hội chuộc tội hay không, cầu xin em."

Không còn kịp rồi, cũng không cần thiết nữa.

Hồi lâu, đầu anh trai đang chôn trong khuỷu tay đột nhiên ngẩng lên.

Anh giống như nghĩ tới điều gì, bước nhanh về phía phòng Trình Nguyệt.

Bình luận

2 bình luận

Loading...