Tuyệt Kỹ Xé Trà - Phần 9

Cập nhật lúc: 2024-07-05 07:39:54
Lượt xem: 60

Trong nháy mắt khuôn mặt của tôi trắng bệch, giọng nói run rẩy, nước mắt cũng không ngừng rơi xuống, nhìn Từ Thành:

“Anh nói cho tôi… chuyện này là thế nào?”

Từ Thành với tôi có hôn ước, đó là mối hôn sự được ông ngoại hai bên đặt ra, giữa chúng tôi không có tình cảm gì với nhau.

Bố của Từ Thành vốn không phải người chèo chống tập đoàn, đám con trai con gái của anh em ông ta ai ai cũng tinh anh, giỏi giang. Từ Thành nhất định phải có một mối hôn sự môn đăng hộ đối để đứng vững chân trong tập đoàn.

Mà tôi, cũng cần một tấm chắn có thể giúp tôi ngăn lại người mẹ cuồng khống chế của mình, chúng tôi bắt nhịp với nhau.

Tôi không phải mẫu người Từ Thành thích, tôi luôn biết điều đó.

Không sao hết, dù sao trong lòng tôi cũng có người mình hướng về.

Anh ta muốn cùng tôi làm vợ chồng ngoài mặt, còn bên trong thì ai chơi phần nấy, mà tôi có tình nguyện đâu.

Tôi từng điều tra anh ta, thời đại học anh ta từng có một cô bạn gái, dịu dàng như nước nhưng lại bởi nguyên nhân hoàn cảnh gia đình cách biệt quá lớn bị bố mẹ anh ta cầm gậy chia cắt uyên ương.

Thế là, khi anh ta nói muốn mời bạn cùng phòng tôi ăn cơm, tôi đặc biệt chọn địa điểm ở công quán Ngọc Bích, còn là phòng bao Tần Vi phụ trách.

Tần Vi làm việc ở nơi đó, chẳng qua là muốn mượn sức nơi này quen biết nhiều người có tiền hơn, mà tôi nhiều lần ở ký túc xá đắp nặn cho Từ Thành một hình tượng bạn trai nhiều tiền, săn sóc, tôi biết, nhất định Tần Vi sẽ quấn chặt lấy anh ta!

Anh ta nói anh ta bận việc, có thể mấy tháng không đến tìm tôi một lần, nhưng sau khi gặp Tần Vi, anh ta cách ba năm ngày lại lái xe lượn qua lượn lại ở cổng sau của trường bọn tôi.

Thực sự coi tôi là con ngốc mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuyet-ky-xe-tra/phan-9.html.]

Thế nên kết cục này, không nên trách tôi độc ác.

Từ Thành cúi đầu, tóc rối trước trán che đi ánh mắt, đèn chùm pha lê cực lớn trên đầu chiếu lên người anh ta, khiến vẻ mặt anh ta trở nên mơ hồ.

Anh ta do dự mấy lần, cuối cùng mở miệng: “Lạc Gia, Tần Vi cô ấy rất đáng thương, cô ấy không có gì hết, không thể không có anh, mà em rời xa anh em vẫn có thể sống rất tốt…Anh có lỗi với em!”

“Thằng khốn này mày đang nói linh tinh gì thế?”

Nháy mắt bố Từ nổi trận lôi đình, vừa đến đã cho Từ Thành một cái t//át.

Cái t//át này dùng sức rất mạnh, mặt Từ Thành sưng lên thấy rõ.

Mẹ Từ cũng vội đẩy Từ Thành nói xin lỗi tôi:

“Gia Gia, Từ Thành nó cũng là nhất thời hồ đồ, nó lập tức sẽ nghĩ thông thôi, nhé con!”

“Từ Thành, còn không mau xin lỗi Gia Gia, Gia Gia hiểu chuyện như vậy, nhất định con bé sẽ hiểu cho con thôi…”

“Làm càn, ông bà tưởng nhà tôi nhặt đồng nát chắc? Loại hàng nào cũng cần?”

Mẹ tôi giận điên lên, bà không quan tâm đến thể diện nữa, giơ tay chỉ vào cả nhà Từ Thành, “Mấy người cút hết ra ngoài cho tôi!”

“Đủ rồi, mọi người đừng cãi nữa!”

Tôi làm bộ đau buồn đến cực điểm, ở trước mặt mọi người, che mặt xông về phòng ngủ.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...