TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 60 + 61

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:04:30
Lượt xem: 387

60

Năm cuối đại học, tôi chọn ở lại Bắc Kinh để thi nghiên cứu sinh.

Vinh Khiên cúp máy của Vinh Tử Khôn, cũng quyết định ở lại Bắc Kinh làm việc.

Tôi hỏi: "Anh đã tốt nghiệp rồi, sao không về nhà tiếp quản gia nghiệp?"

Vinh Khiên tự tin nói: "Anh đâu có định làm công cả đời, biết đâu sau này gia nghiệp của anh còn lớn hơn của bố anh nữa."

Thực tế chứng minh, Vinh Khiên quả không phải là người làm công.

Anh ấy làm việc tại một công ty lớn ở Bắc Kinh một năm rưỡi, rồi dẫn đội ngũ ra khởi nghiệp.

Ban đầu, công ty tiếp nhận một dự án hấp dẫn, vừa đúng lúc thị trường đầu tư đang phát triển mạnh mẽ, trong một năm lợi nhuận công ty đã tăng gấp mấy chục lần.

Vinh Khiên là người không giữ được tiền trong tay, nên khi giá nhà bắt đầu tăng, anh ấy đã mua nhà trả toàn bộ tiền mặt.

Những chuyện này, tôi mới biết khi Vinh Khiên sau nhiều năm lại tỏ tình với tôi.

Tôi thở dài: "Anh đã chặt đứt đào hoa của em bao năm, làm em bỏ lỡ biết bao cơ hội lựa chọn."

Vinh Khiên nghiêm túc nói: "Điều đó chứng tỏ những người đó chỉ là thoáng qua. Anh thích em bao năm, lần nào cũng lo không đợi được đến lúc thích hợp, đợi qua kỳ thi đại học, đợi em đủ tuổi, rồi lại đợi anh vượt qua giai đoạn khó khăn sự nghiệp… Bây giờ em còn lý do gì để từ chối nữa?"

Tôi nói: "Môn đăng hộ đối."

Lúc đó, Vinh Khiên, người đã từng trải qua nhiều gian khổ trên thương trường, mắt đỏ lên.

"Anh ghét nhất em nói thành ngữ bốn chữ đó, lúc trước là "tình bạn vĩnh cửu', bây giờ lại 'môn đăng hộ đối'."

Hôm đó, Vinh Khiên uống say mèm, tôi lái xe đưa anh ấy về nhà.

Anh ấy không chịu về, ôm tôi khóc mãi, uất ức như chàng trai năm nào bị từ chối vào đêm giao thừa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-60-61.html.]

61

Sau khi tốt nghiệp cao học, tôi vào làm biên kịch cho một công ty sản xuất phim.

Hàng ngày ngồi trước máy tính vò đầu bứt tai, bực mình vì sao lại chọn vào ngành điện ảnh.

Vinh Khiên giao việc quản lý công ty cho giám đốc điều hành, rảnh rỗi gọi điện hỏi Đổng Tử Tân về nhận định của anh ấy đối với ngành công nghiệp điện ảnh.

Cuối năm, ban lãnh đạo công ty thông báo họp, Vinh Khiên mặc vest ngồi vào ghế sếp của tôi.

Tôi hỏi: "Anh đang làm trò gì vậy?"

Vinh Khiên đặc biệt kéo rèm cửa sổ văn phòng xuống, sờ cằm, láu cá nói: "Anh chỉ muốn trải nghiệm cảm giác của tổng tài bá đạo thôi."

Tôi đứng dậy định bỏ đi.

Vinh Khiên vội nói: "Này, công ty hợp danh, tìm hiểu một chút đi."

Những năm qua tiểu thuyết của tôi đã gặp thời kỳ bùng nổ chuyển thể phim ảnh, đầu tư vào một công ty điện ảnh khởi nghiệp cũng có vẻ ổn.

Tôi ngồi xuống lại.

Vinh Khiên đưa hợp đồng đã chuẩn bị sẵn cho tôi, nói: “Tưởng tổng, bây giờ môn đăng hộ đối chưa?"

"Anh, bền bỉ không mệt mỏi à?"

Mắt Vinh Khiên lại đỏ lên, "Đây gọi là 'ngu công dời núi'."

Tôi nhanh chóng ký tên vào hợp đồng, tiện tay kéo cà vạt của anh ấy, trong lúc anh ấy cúi xuống ngạc nhiên, tôi đóng dấu một cái.

“Kim thạch khả lâu”*

(*) Cùng nghĩa với "Có công mài sắt có ngày nên kim". 

Trong mắt Vinh Khiên, bùng lên pháo hoa như đêm giao thừa năm đó.

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn nào dạaaa

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Thực tế phải không 😊

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

Loading...