TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 57 + 58 + 59

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:02:30
Lượt xem: 492

57

Điểm thi đại học nhanh chóng được công bố, điểm của tôi vượt xa ngưỡng xét tuyển của trường top đầu, tôi đỗ vào Thanh Bắc như mong muốn.

Vinh Khiên không đỗ Thanh Bắc, anh ấy chọn một trường 211 ở Bắc Kinh, chuyên ngành phát triển máy tính.

Điểm của Đổng Tử Tân đủ vào Phúc Đán, nhưng không chọn được chuyên ngành mình thích.

Mùa hè năm đó, ngoài niềm vui đỗ đại học, còn xảy ra nhiều chuyện.

Vinh Khiên thẳng thắn với Vinh Tử Khôn, rằng anh ấy muốn cùng tôi vào đại học ở Bắc Kinh.

Vinh Tử Khôn giận quá bật cười, "Bố sao lại sinh ra đứa con bất hiếu như mày."

Vinh Khiên khinh thường, "Trùng hợp, mẹ đẻ và mẹ kế của tôi sao lại lấy phải một lão khốn nạn như ông."

Vinh Tử Khôn còn muốn đánh cậu ấy, nhưng bị Vinh Khiên dễ dàng khống chế.

Sau đó, mỗi lần cha con nhà họ Vinh gặp nhau là cãi nhau, biệt thự nửa sườn núi không khác gì chiến trường Syria.

Dì nhỏ lần này không can ngăn, ngược lại còn giúp chúng tôi chuyển ra khỏi nhà họ Vinh.

Vinh Khiên chân thành nói, "Mẹ, thật ra con đã từng hận mẹ."

Dì nhỏ nước mắt lưng tròng, nói, "Vậy thì con cứ hận đi, dù sao mẹ cũng đã bị báo ứng rồi."

58

Chúng tôi thuê một căn hộ ngắn hạn hai phòng một sảnh trong khu của Đổng Tử Tân.

Đổng Tử Tân mặt mày ủ rũ, "Hai người tính bỏ trốn à?"

Vinh Khiên gãi đầu, "Có lẽ vậy."

Tôi chợt nhận ra, trong mắt người ngoài đúng là giống như bỏ trốn.

Đổng Tử Tân tức giận muốn lật bàn, "Gì mà có lẽ, đây là sống chung rồi mà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-57-58-59.html.]

Vinh Khiên và tôi nhìn nhau, ba năm qua sống cùng một khu nhà, chẳng lẽ không tính là sống chung?

59

Tôi tranh thủ lên trang web văn học đã lâu không ghé qua.

Trong hộp tin nhắn riêng của trang web, có tin nhắn từ biên tập viên liên hệ để thảo luận về việc mua bản quyền phim cho tiểu thuyết của tôi.

Tiểu thuyết kiếm hiệp của tôi đã bán được bản quyền với một giá khá tốt, đủ để trả học phí và sinh hoạt phí cho bốn năm đại học của tôi.

Lúc này, Vinh Khiên mới biết tôi có tài viết tiểu thuyết, đòi xem tác phẩm của tôi.

Sau khi đọc xong, anh ấy không kiềm được lòng mình, cũng thề sẽ viết ra một kiệt tác.

Nhưng chưa đến ba ngày sau, anh ấy đã bỏ cuộc.

Anh ấy ôm lấy cánh tay của Đổng Tử Tân mà lắc.

"Này, sao tôi vô dụng thế này, em gái Tưởng còn có thể kiếm tiền, tôi thì vẫn chẳng làm được gì."

Đổng Tử Tân cố nhịn không đánh anh ấy, nói: "Gần đây tôi đang để ý đến một dự án kỹ thuật số ảo ở Thung lũng Silicon, góp vốn đi, mua không?"

Phải nói rằng Đổng Tử Tân rất có khiếu kinh doanh, nhiều dự án cậu ấy đầu tư đều mang lại lợi nhuận ổn định.

Dưới sự khích lệ của Đổng Tử Tân, dự án Vinh Khiên đầu tư mỗi một hai năm đều có lời không nhỏ.

Sau đó, suốt bốn năm đại học, Vinh Khiên và Đổng Tử Tân tuy mỗi người mỗi nơi, nhưng vẫn tiếp tục thảo luận về niềm vui kiếm tiền.

Tôi thực sự gặp lại Quế Mộ Vấn ở đại học, nhưng bên cạnh anh ta đã có một cô bạn gái rất xứng đôi.

Vinh Khiên không yên tâm, hàng tuần đều đến thăm tôi ở trường.

Anh ấy làm trò trước mặt bạn cùng phòng của tôi: "Em gái Tưởng xinh đẹp như vậy, chắc chắn những người bao quanh như Quế sư huynh sẽ không thiếu, tôi sao có thể lơ là chứ."

Bạn cùng phòng của tôi cười ha hả, không lâu sau, cả lớp đều biết tôi có một anh Vinh từ thời thơ ấu.

Vì vậy, suốt bốn năm đại học, không ai dám theo đuổi tôi.

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn nào dạaaa

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Thực tế phải không 😊

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

Loading...