TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 62 + 63 + 64

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:29:54
Lượt xem: 683

62

Vinh Tử Khôn và dì tôi đã ly hôn.

Sau khi biết tin, tôi và Vinh Khiên nhanh chóng bay về tỉnh để thăm dì.

Vinh Tử Khôn để lại biệt thự nửa sườn núi cho dì, dì đã buông bỏ chấp nhất nhiều năm, trông dì rất bình thản.

"Một ngày nọ, sau khi tỉnh dậy, dì phát hiện trong nhà không có một ai. Lúc đó dì mới hiểu, mình kiên trì bao năm, sớm đã không còn đáng giá nữa rồi."

Tôi có chút do dự nói với dì về việc tôi và Vinh Khiên sắp kết hôn.

Dì bình thản nói: "Vinh Khiên so với cha nó kiên định hơn, nó rất hợp với cháu."

Chọn một người để cùng sống trọn đời không phải xem có yêu hay không, mà là có hợp hay không.

Không ngờ có một ngày dì sẽ nói cho tôi đạo lý này.

May mắn thay, tôi thực sự yêu anh ấy.

Vinh Khiên lên phòng cũ của tôi, tìm rất lâu mới thấy quả cầu pha lê đó.

Anh ấy chỉ vào một câu viết bằng tiếng Malaysia trong quả cầu, hỏi: "Thật sự em không biết là gì sao?"

Tôi lắc đầu.

Vinh Khiên âu yếm gõ nhẹ trán tôi, "Thật chậm hiểu."

63

Sau khi ly hôn, Vinh Tử Khôn không tái hôn.

Bây giờ gặp ông ấy, chúng tôi phải hẹn trước với thư ký của ông ấy.

Hôm đó, trong văn phòng của tập đoàn Vinh Thị, tôi gặp lại Đỗ Lẫm đã lâu không gặp và những người khác trong gia đình họ Vinh.

Họ thấy tôi và Vinh Khiên, đều hơi ngạc nhiên, sau đó mới phản ứng lại.

Đỗ Lẫm đã có vài nếp nhăn nơi khóe mắt, khí chất càng thêm trầm ổn, nhưng ánh mắt nhìn người vẫn khiến tôi cảm thấy không thoải mái.

Khi Vinh Khiên và Đỗ Lẫm bắt tay, dường như có sự đối chọi ngầm.

Tôi đứng bên cạnh cảm nhận rõ ràng không khí đột nhiên hạ nhiệt.

Đỗ Lẫm nhìn tôi, cười nói: "Tưởng Gia, đã gần mười năm không gặp, càng ngày càng đẹp đấy."

Rồi hỏi thêm: "Hai người vẫn chưa kết hôn sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-62-63-64.html.]

Vinh Khiên đáp: "Đám cưới của tôi và Tưởng Gia vào cuối năm, anh họ nhận thiệp mời rồi, phải đến đúng giờ nhé."

Đỗ Lẫm trầm ngâm: "Chắc chắn rồi."

64

Vinh Tử Khôn già đi nhiều, nhưng tinh thần vẫn tốt.

Gặp chúng tôi, ông hỏi: "Hai đứa chạy ra Bắc Kinh gần mười năm rồi, sao vẫn chưa sinh cho ta đứa cháu nào?"

Vinh Khiên nói: "Con còn tưởng bố sẽ sinh cho con một đứa em trai hoặc em gái trước chứ."

Vinh Tử Khôn không thèm để ý đến anh ấy, trực tiếp hỏi tôi: "Cuối năm thật sự định kết hôn?"

Tôi gật đầu.

Vinh Tử Khôn nói thêm: "Lúc trước sợ ta không đồng ý, thì nên sinh con trước, lúc đó ta có thể không đồng ý sao."

Người già thật sự có một sự chấp nhất khó hiểu đối với trẻ con.

Tối hôm đó, Vinh Khiên không ngủ được, chủ động nói với tôi về những chuyện xảy ra sau khi anh ấy bị dì dẫn đi.

Ban đầu, anh ấy thề sẽ không bao giờ gọi dì là mẹ, hàng ngày còn gây sự với dì, càng nghịch ngợm càng tốt.

Nhưng có một lần, trong công viên chơi cầu trượt, anh ấy cố tình làm dì ngã, dì bị sẩy thai.

Vinh Tử Khôn đã đánh anh ấy một trận, anh ấy mới hiểu ra mình đã gi//ết ch//ết một sinh mạng.

Còn dì, sau đó vẫn yêu thương anh ấy như con ruột, không chút trách móc, vẫn coi anh ấy như con.

"Anh miệng gọi dì là mẹ, nhưng trong lòng không phải không hận dì. Nhưng năm đó, anh và dì về quê, thấy nhà em nghèo rớt mồng tơi, không một ai sống khá."

"Lúc đó anh nghĩ, nếu dì không bị bố anh lừa đi, mà lấy một người trong vùng, có phải cuộc sống của cả nhà em sẽ không khó khăn như vậy."

Trong lòng tôi có chút xúc động, những ngày đó thật sự không thể hồi tưởng.

"Sau đó, anh phát hiện bố anh không chỉ có một người phụ nữ bên ngoài. Dì và mẹ anh cũng như những chiếc bình đẹp đặt trong nhà, Vinh Tử Khôn không bao giờ dành tình cảm lâu dài cho một người phụ nữ."

"Nhưng hôm nay, anh thấy ông ấy bị những cổ đông gạt bỏ, mới nhận ra ông ấy thực sự già rồi."

Những cổ đông đó chính là những người nhà họ Vinh mà Vinh Tử Khôn đã hết lòng bồi dưỡng.

Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y Vinh Khiên, "Anh muốn làm gì thì cứ làm đi."

Vinh Khiên cười khổ: "Lấy anh, em lại phải lội vào nước đục rồi."

Tôi nhướng mày nói: "Giờ khác xưa rồi, nếu anh cần, em còn có thể giúp anh khuấy cho nước đục hơn nữa."

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn nào dạaaa

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Thực tế phải không 😊

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

Loading...