TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 45 + 46 + 47

Cập nhật lúc: 2024-07-04 18:44:31
Lượt xem: 369

45

Sau đó ở trường, tôi gặp lại Tưởng Nhạc. Cậu muốn xin lỗi tôi.

Tôi chỉ cười lạnh lùng.

“Cậu có tư cách gì để thay mặt Tưởng Quang Bắc? Hay cậu nghĩ những khổ đau của tôi chỉ là những dòng chữ viết bằng phấn trên bảng, lau đi là hết.”

“Tưởng Nhạc, có lẽ hôm đó tôi còn thiếu một câu, tôi không muốn gặp lại Tưởng Quang Bắc, cũng không muốn gặp lại cậu.”

Tưởng Nhạc nhịn rồi vẫn nói: “Bố bị ung thư dạ dày, ông ấy sắp c.h.ế.t rồi, chị hài lòng chưa?”

Tôi lập tức đáp: “Sao? Lần này không nói là do tôi là sao chổi gây ra nữa à?”

Tưởng Nhạc bị tôi làm cho cứng họng.

“Cậu có thấy lời tôi cay nghiệt không? Để tôi nói cho cậu nghe, ở cái thị trấn đó, tôi còn nghe những lời cay nghiệt và độc ác hơn nhiều.”

“Tưởng Nhạc, nếu cậu biết tôi đã trải qua những gì, cậu sẽ hiểu việc Tưởng Quang Bắc bị ung thư chính là quả báo.”

“Những gì ông ta gây ra, ông ta đáng phải chịu.”

46

Học kỳ đầu của lớp 12 trôi qua, thành tích của tôi bị ảnh hưởng, từ top 3 rớt xuống hơn 30 hạng.

Người phát biểu cuối kỳ là Đổng Tử Tân.

Tôi ngồi dưới sân khấu mà không nghe được một lời nào.

Trong top 10, hơn một nửa học sinh có mục tiêu là Thanh Bắc.

Thực ra, tôi không thực sự thích Thanh Bắc.

Mục tiêu của tôi luôn là tự lập tự cường.

Nhưng Thanh Bắc, có thể khiến mục tiêu của tôi trở nên rực rỡ và đẹp đẽ hơn.

Vinh Khiên ngồi bên cạnh tôi, nắm tay tôi và nhẹ nhàng nói: “Tưởng Gia, không sao đâu, chỉ là một lần thi không tốt thôi, lần sau chúng ta lại thi tốt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-45-46-47.html.]

Tôi lặng lẽ rút tay ra, nhưng Vinh Khiên không cho.

Với tính cách công tử của anh ấy, tôi đành nói: “Nếu thành tích anh cũng rớt, em mới thực sự đau đầu.”

Vinh Khiên học kỳ này tiến bộ lên hơn 40 hạng, tuy không nhiều, nhưng cũng hơn là bị tụt dốc.

“Thành tích của anh không phải lo, anh còn phải cùng em thi vào Thanh Bắc nữa mà.”

47

Kỳ nghỉ đông lớp 12 rất ngắn, trường chỉ cho nghỉ hai tuần.

Gần đến Tết, Vinh Tử Khôn lẽ ra phải về nước sớm, nhưng ông ấy lại kéo dài lịch trình đến tận đêm giao thừa.

Đây là năm thứ ba tôi đón Tết ở nhà họ Vinh, nếu không có gì bất ngờ, lại là gia đình họ Vinh tụ tập ở biệt thự nửa sườn núi.

Nhưng năm nay, Vinh Tử Khôn nói chỉ muốn gia đình nhỏ chúng tôi đón giao thừa.

Dì nhỏ cuối cùng cũng không phải một mình lo lắng nhiều chuyện vặt, chỉ dặn dò đầu bếp chuẩn bị một bàn tiệc thịnh soạn.

Nhưng tâm trạng của dì không hề nhẹ nhõm, ngược lại đầy lo lắng.

Ban ngày đêm giao thừa, Vinh Khiên nhờ tài xế lén mua pháo hoa, chuẩn bị đốt vào buổi tối.

Khi chúng tôi đang trang trí pháo hoa trên bãi cỏ sau vườn, thấy hai chiếc xe dừng lại bên đường nửa sườn núi.

Vinh Tử Khôn từ một trong những chiếc xe bước xuống, một phụ nữ trẻ đẹp bước ra khỏi xe và ôm lấy ông ấy.

Hai người nói chuyện thì thầm một lát, sau đó lưu luyến chia tay.

Mỗi người lên một chiếc xe, xe của Vinh Tử Khôn hướng về biệt thự, xe của người phụ nữ kia đi xuống núi.

Vinh Khiên có vẻ rất khó chịu, không nói gì suốt một lúc lâu.

Chứng kiến cảnh này, tôi không quá ngạc nhiên.

Vì nhiều người cho rằng, bên cạnh Vinh Tử Khôn sẽ không chỉ có một người phụ nữ.

Nếu không, suốt bao năm qua người nhà họ Vinh đã không có thái độ như vậy với dì nhỏ của tôi.

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn nào dạaaa

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Thực tế phải không 😊

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

Loading...