TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 48 + 49

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:55:19
Lượt xem: 224

48

Bữa cơm đoàn viên đêm giao thừa năm đó, gia đình ba người nhà họ Vinh mỗi người đều có tâm sự riêng.

Vinh Tử Khôn hỏi về nguyện vọng đăng ký đại học của Vinh Khiên, Vinh Khiên lạnh lùng đáp: “Con muốn vào Thanh Bắc.”

Vinh Tử Khôn liếc nhìn tôi một cái rồi nói: “Con là con trai ta, sau này phải nối nghiệp ta, đại học ở Hương Cảng hay Singapore với ngành kinh doanh sẽ phù hợp với con hơn.”

Vinh Khiên cười lạnh: “Sao con nhất định phải nối nghiệp bố?”

Vinh Tử Khôn giận dữ: “Vậy con muốn làm gì?”

Vinh Khiên đáp: “Chỉ cần không giống bố, con làm gì cũng được.”

Lời này khiến Vinh Tử Khôn giận dữ.

Ông ta đ.ấ.m Vinh Khiên vài cái, Vinh Khiên chỉ dùng cánh tay để chống đỡ.

Cho đến khi Vinh Tử Khôn làm dì nhỏ ngã khi can ngăn.

Vinh Khiên mới mạnh mẽ đè Vinh Tử Khôn xuống đất, khống chế ông ta.

Vinh Khiên nghiến răng nói: “Đừng nghĩ rằng tôi không nhớ những gì bố đã làm với mẹ tôi. Bố không có tư cách quyết định tương lai của tôi!”

Nghe vậy, Vinh Tử Khôn không hiểu sao lại mất tinh thần, không tiếp tục chửi Vinh Khiên nữa.

Vinh Khiên hậm hực rời khỏi phòng ăn.

Vinh Tử Khôn gạt tay dì nhỏ ra, quát chúng tôi: “Biến hết đi!”

Tôi không muốn tham gia vào chuyện của nhà họ Vinh.

Dì nhỏ bị mắc kẹt, nhưng tôi thì không.

49

Biệt thự nửa sườn núi có nhiều chỗ để trốn, tôi mất cả buổi mới tìm thấy Vinh Khiên ở phòng chứa đồ trên gác xếp.

Bên cạnh Vinh Khiên là chai rượu Tây quý từ hầm rượu, anh ấy nằm trên sàn nhà, nhìn trần nhà vô hồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-48-49.html.]

Tôi gọi anh ấy xuống lầu, nhưng anh ấy nắm tay tôi không buông.

“Ở lại với anh đi, Tưởng Gia.”

Tôi ngồi xuống bên cạnh anh ấy, phủi bụi trên tay.

Tửu lượng của Vinh Khiên khá tốt, chai rượu mới uống được một nửa, anh ấy vẫn nói chuyện bình thường với tôi.

“Đêm giao thừa năm nay, không b.ắ.n pháo hoa được rồi.”

“Mỗi năm đều bắn, sang năm b.ắ.n cũng như nhau thôi.”

“Làm gì có chuyện đó.”

Vinh Khiên phát tính công tử: “Em đỗ đại học là sẽ rời đi, không quay lại nữa, đúng không?”

Thì ra, tâm sự của tôi cũng không giấu kỹ như tôi tưởng.

“Anh biết anh không giữ được em. Vì vậy, anh mới cố gắng học đuổi kịp bước chân em... anh muốn cùng em đi.”

Tim tôi bỗng nhiên thắt lại.

Vinh Khiên không biết từ lúc nào đã ngồi dậy, đôi môi say mềm của anh ấy hôn nhẹ lên má tôi.

Thế giới bên ngoài gác xếp, tiếng chuông báo hiệu năm mới vang lên.

Pháo hoa và tiếng pháo nổ dưới chân núi vang lên không ngừng, từ cửa sổ gác xếp có thể nhìn thấy thành phố tỉnh lỵ  lấp lánh trong màn đêm.

Vinh Khiên cười khẽ: “Thời gian vừa đúng, năm mới vui vẻ, Tưởng Gia.”

Tai tôi nóng ran, cả khuôn mặt không cần soi gương cũng biết đỏ như tôm luộc.

Ngơ ngác không biết bao lâu.

Vinh Khiên lại muốn tiến lại gần, tôi vội nói: “Năm mới vui vẻ, tình bạn vĩnh cửu”

Vinh Khiên ngẩn ngơ một lúc, rồi nói: “Năm mới vui vẻ, tình bạn... vĩnh cửu.”

Tôi là một người như vậy, ngoài con đường sáng lạn trước mắt, tôi không có gì để đánh cược, kể cả tình yêu.

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn nào dạaaa

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Thực tế phải không 😊

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

Loading...