TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 43 + 44

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:26:23
Lượt xem: 380

43

Ngày nhận lại, tôi cố tình kiếm cớ để Vinh Khiên về nhà trước, còn mình đi ra cổng trường rất muộn.

Tưởng Quang Bắc từ góc phố đi ra, gọi tên tôi.

Tôi không biết nên đối diện với ông ta bằng cảm xúc gì, chỉ đứng yên nhìn ông ta.

Ông ta hơi khom lưng, mặt tái nhợt, môi thâm đen, cả người già nua, trông thật đáng thương.

Tưởng Quang Bắc muốn nhận lại tôi, tôi giả vờ đồng ý.

Khi ông ta đưa tôi về nhà hiện tại của mình, tôi mới phát hiện, ông ta làm vậy là để mừng sinh nhật cho con trai ruột Tưởng Nhạc.

Đứa trẻ xui xẻo đó chắc chắn không có sinh nhật vui vẻ vào năm nay, cũng như ngày đầy tháng của nó, tôi tự tay đập nát bánh sinh nhật của nó.

Lần này kem đều đặn đập vào ba người nhà họ, khiến họ bối rối vô cùng.

Tưởng Quang Bắc giận dữ chửi, "Tưởng Gia, mày là đứa oan nghiệt!"

Tôi cười lạnh, cầm d.a.o cắt bánh chỉ vào ông ta, bảo ông ta không được động, rồi từng chút phơi bày sự vô sỉ của ông ta.

"Tưởng Quang Bắc, nếu ông có chút lương tâm, chỉ cần tìm hiểu một chút cũng sẽ biết tôi đã không còn ở thị trấn đó nữa, nhưng ông không làm!

Ngay cả tiền chu cấp của tôi cũng ngừng được ba năm rồi, một cô gái chưa thành niên, không có gì trong tay và không chỗ dựa ở thị trấn, sẽ gặp phải những nguy hiểm và khó khăn gì, ông có để ý không? Không có!

Sao? Giờ nghe nói tôi sống ở nhà họ Vinh, được người giàu nuôi, tôi lại thành công, liền dám đến nhận tôi sao?!

Ông từng này tuổi rồi, sao còn ngây thơ nghĩ rằng tôi có thể cười xoá hết thù hận, đến mừng sinh nhật cho con ruột ông à?!"

Tưởng Quang Bắc bị tôi mắng đến không dám ngẩng đầu, Dì Lam giữ Tưởng Nhạc, ra hiệu cho thằng bé không nên hành động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-43-44.html.]

Tưởng Nhạc ban đầu còn như con thú nhỏ phẫn nộ, nhưng nghe xong, cậu ta ngớ người.

Cậu ta quay đầu nhìn Tưởng Quang Bắc, như mong tất cả những gì tôi nói là bịa đặt.

Tưởng Quang Bắc từ đầu đến cuối không dám nhìn ai, chắc đang hối hận tại sao lại đưa tôi về nhà.

"Tưởng Quang Bắc nghe rõ đây, tôi không muốn gặp lại ông nữa. Nếu ông còn dám tìm tôi, hoặc để tôi nghe thấy bất kỳ điều gì không hay ở trường, tôi đảm bảo Tưởng Nhạc cả đời này không có sinh nhật nào tốt đẹp!"

Tôi ném d.a.o cắt bánh xuống đất, mở cửa chạy ra ngoài.

Chạy rất xa, chạy đến khi không còn chút sức lực, tôi mới tìm được một chỗ ngồi xuống.

44

Vinh Khiên xuất hiện bên cạnh tôi và nói: “Tưởng Gia, để anh đưa em về nhà.”

Tôi ngơ ngác ngẩng đầu, Vinh Khiên không do dự, ngồi xổm xuống và vén tóc trên trán tôi.

“Đừng buồn nữa, dù trời có sập cũng còn anh ở đây mà.”

Tôi hỏi: “Sao anh lại ở đây?”

“Bố ruột em ngày nào cũng đến rình rập, anh thấy hết. Nhưng em không nói gì cả, anh nghĩ chắc em có việc muốn làm.”

Tôi nhịn rất lâu, mũi cay xè, cuối cùng không kìm được mà rơi nước mắt.

“Em rất muốn làm gì đó, nhưng ngoài việc nói những lời cay độc, em chẳng làm được gì cả...”

“Từ nhỏ, những lời ông ta nói khi cãi nhau với mẹ em, em đều nhớ. Ông ta không muốn em. Sau khi bà ngoại mất, ông ta thật sự đã làm vậy. Nhưng giờ... sao ông ta còn quay lại tìm em!”

Vinh Khiên kéo tôi đứng lên, nhẹ nhàng nói: “Đừng buồn nữa, Tưởng Gia.”

Mặc dù biết khóc lóc chẳng ích gì, nhưng tôi vẫn không kìm được mà khóc nức nở.

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn nào dạaaa

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Thực tế phải không 😊

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

Loading...