TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 32

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:20:27
Lượt xem: 292

32

Dì nhỏ say rượu, không thể lái xe.

Tôi chỉ còn cách gọi taxi đưa chúng tôi về biệt thự nửa sườn núi của nhà họ Vinh. May mà dì nhỏ vẫn có thể tự đi, nếu không tôi cũng không biết làm sao để đưa dì về được.

Vừa bước vào cổng nhà họ Vinh, tôi đã thấy Đỗ Lẫm và cô Vinh đứng ở cửa biệt thự.

Cô Vinh cau mày, "Đi đâu mà uống nhiều vậy?"

Đỗ Lẫm đưa tay giúp tôi đỡ dì nhỏ. Dì nhỏ thấy là họ, kiên quyết tự mình đi về phòng.

Nhà không có người giúp việc, tôi không quan tâm đến họ, chỉ đi theo dì nhỏ vào phòng.

Cô Vinh tỏ vẻ chủ nhà, "Tưởng Gia phải không? Rót hai cốc trà đi, thật là không biết điều."

Tôi không để ý đến, cứ thế bước đi, để mặc cô Vinh ở phòng khách lẩm bẩm điều gì đó.

Đến khi trời tối, tôi nghĩ họ đã về rồi mới ra bếp nấu ăn.

Không ngờ, Đỗ Lẫm ngồi trong phòng khách tối om, hút thuốc. Ánh đèn từ ngoài chiếu vào, chiếu lên đôi chân dài đang gác lên bàn trà của anh ta.

Cô Vinh không biết đã đi đâu.

Tôi hỏi, "Anh đến có việc gì?"

Đỗ Lẫm dập tắt thuốc, trong bóng tối, kính của anh ta phản chiếu ánh sáng, hình bóng của tôi hiện lên trong đó.

"Tưởng Gia, đây là nhà họ Vinh, cần gì em phải quản chuyện tôi làm gì?"

Tôi phản bác, "Đúng vậy, đây là nhà họ Vinh, anh cũng đâu phải họ Vinh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-32.html.]

Đỗ Lẫm không giận mà cười, "Không ngờ cha con nhà họ Vinh lại coi trọng dì nhỏ của em và em như vậy, quả nhiên là giấu kim trong bông."

Tôi không muốn đôi co với anh ta, lòng người dơ bẩn, nghĩ gì cũng dơ bẩn.

Thấy tôi muốn đi, Đỗ Lẫm nói ngay, "Cha ruột của em cũng ở tỉnh, em chưa bao giờ nghĩ đến việc tìm họ sao?"

Tôi lạnh lùng đáp, "Anh điều tra tôi?"

Đỗ Lẫm nói, "Cần gì tôi phải điều tra. Chuyện của gia đình cha ruột em, chú của tôi đã rõ ràng từ một năm trước. Nếu không, sao ông ấy lại để em ở lại nhà họ Vinh, vì biết em không còn đường nào khác."

Tôi và gia đình cha ruột đã cắt đứt quan hệ hơn mười năm rồi.

Đỗ Lẫm đã biết rõ, chắc muốn nói mấy điều vô nghĩa này để làm tôi tự ti?

Tôi không khách sáo nói, "Nếu anh rảnh rỗi thì giúp tôi đòi tiền trợ cấp nuôi dưỡng đi, đã gần một năm rưỡi ông ấy không trả rồi."

Đỗ Lẫm cười nhẹ, "Em dám sai khiến tôi à?"

Tôi không sợ gì cả.

"Học hành là con đường duy nhất của tôi, đợi khi đỗ đại học, tôi tự nhiên sẽ rời khỏi nhà họ Vinh. Giờ anh uy h.i.ế.p tôi, có ý nghĩa gì?"

Đỗ Lẫm liền nói, "Tôi rất tò mò, em ở lại nhà họ Vinh, chẳng lẽ không động lòng với tài sản nhà họ Vinh?"

Lần này, tôi cười khẩy.

"Người nhà họ Vinh còn không xem dì nhỏ của tôi ra gì, sao có thể coi tôi ra gì?"

"Thu lại bộ mặt tham tiền của anh đi, thay vì châm chọc tôi, anh nên cố gắng hơn để lấy lòng chú của anh thì hơn."

Trong bóng tối tôi không thấy rõ mặt Đỗ Lẫm, dường như anh ta đang giận, nhưng cố nhịn.

"Tưởng Gia, bình thường không nói, nói ra thì thật sắc sảo."

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn nào dạaaa

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Thực tế phải không 😊

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

Loading...