TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 33 + 34 + 35
Cập nhật lúc: 2024-07-04 18:30:07
Lượt xem: 257
33
Vinh Khiên từ nước ngoài trở về, rám nắng như một con khỉ, mang quà cho tôi.
Tôi đang gõ bàn phím trong phòng, viết tiếp phần còn lại của tiểu thuyết võ hiệp, một quả cầu pha lê giơ lên trước mặt tôi.
Trong quả cầu là mô hình thế giới vi mô, cảnh nhiệt đới với những cây dừa lá dày chồng chéo, bãi cát mịn màng và những chú hải âu như muỗi.
Quả cầu lay động, thế giới đảo ngược, cát chảy nhanh chóng trở lại cảnh bãi biển.
Rõ ràng là món quà lưu niệm du lịch rất phổ thông, nhưng lại được làm rất tinh xảo, có chút ý nghĩa biến đổi.
"Em không thể đến Đông Nam Á, anh mang rừng nhiệt đới về cho em này."
Tôi cười nhẹ, "Mua ở sân bay hả?"
Vinh Khiên nhướn mày, "Chậc, đừng chê anh không có thành ý thế chứ."
Rõ ràng là không có mà.
34
Học kỳ mới bắt đầu, tôi và Vinh Khiên lên lớp 11, phải chia lớp khoa học tự nhiên và xã hội.
Tôi muốn chọn khoa học tự nhiên, nhưng nền tảng của Vinh Khiên quá kém, nếu anh ấy chọn khoa học tự nhiên như tôi, tôi hoàn toàn không chắc có thể giúp anh ấy tiến bộ.
Vinh Tử Khôn muốn con trai duy nhất của mình nối nghiệp tập đoàn, cũng nghiêng về việc Vinh Khiên chọn khoa học tự nhiên, nhưng nhìn bảng điểm, dường như không còn lựa chọn nào khác.
Dì nhỏ biết tôi bất đắc dĩ phải chọn khoa xã hội, đưa tôi đi mua một chiếc vòng tay bằng vàng nguyên chất.
Thấy tôi không muốn nhận, dì nhỏ nói, "Coi như là đồ cưới dì chuẩn bị trước cho con. Sau này con học đại học, cần dùng nhiều tiền lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-33-34-35.html.]
Nghe vậy, tôi đành nhận.
Bây giờ, ăn mặc và học phí của tôi đều do nhà họ Vinh lo, ngoài lòng tự trọng không đáng giá, còn gì thuộc về tôi chứ.
35
Về đến nhà họ Vinh, cô Vinh lại đến mà không mời.
Bà nhìn tôi và dì nhỏ, cười tươi, "Lại đi mua sắm à."
Dì nhỏ khách sáo chào hỏi, cô Vinh cao giọng, "Cô thật may mắn, lấy được em trai tôi, muốn tiêu tiền thế nào cũng được. Tiền không đủ, còn đưa cả đứa nhỏ đến nhà họ Vinh tiêu tiền."
Mặt dì nhỏ hơi biến sắc, tôi không chịu nổi, quay đi về phòng.
Cô Vinh cố ý không cho tôi đi, còn giật lấy túi xách của tôi, nói, "Vòng tay vàng, học sinh mà cần gì đồ quý giá thế!"
Tôi nhìn dì nhỏ, dì nhỏ mỉm cười bước lên, nhẹ nhàng lấy lại túi xách, "Đây là của tôi, Tưởng Gia chỉ cầm giúp thôi."
Cô Vinh nói, "Vậy à? Tôi thấy vòng tay này đẹp, tôi thích, tặng tôi đi."
Mặt dì nhỏ cứng lại, cuối cùng cũng phải đưa cho cô Vinh.
Cô Vinh mập, cổ tay tròn đeo vòng vàng, trông như chân giò bị khóa lại.
Buổi tối, dì nhỏ đến phòng tôi, ban đầu muốn an ủi tôi, nhưng nói đến cuối, dường như là tự an ủi mình.
"Đỗ Lẫm làm việc ở công ty của chú con, rất được trọng dụng. Người nhà họ Vinh… phải nhẫn nhịn nhiều."
Tôi viết trong tiểu thuyết võ hiệp của mình một câu nhận xét non nớt:
“Nơi đông người lắm thị phi, mong ước cuối cùng của hiệp khách không phải vô địch, mà là ẩn cư.”
Bình luận
16 bình luận
-
-
review uy tín quá ^^ Xoăn cảm ơn ạ
-
-
Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^
-
Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.
-
Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^
-
Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D
-
Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa
-
Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.
-
Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟
-
-
Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :
-
Đoạn nào dạaaa
-
Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.
-
Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn
-
Thực tế phải không 😊
-
-
Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa
-
Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^
Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn
Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời