TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 30 + 31

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:18:19
Lượt xem: 489

30

Tôi tự học không phải vấn đề, nhưng việc lâu dài phải kèm cặp Vinh Khiên lại thực sự là khó khăn.

Tôi hỏi dì nhỏ có thể tìm gia sư cho Vinh Khiên không.

Dì nhỏ cười buồn.

Thành tích tiểu học của Vinh Khiên rất tốt, nhưng từ khi lên cấp hai thì sa sút, những năm qua đã làm bảy gia sư xuất sắc bỏ cuộc.

Vinh Khiên cũng nói, người khác dạy không bằng tôi dạy, dù ở nhà hay ở trường, lúc nào cũng có thể học, tiện hơn nhiều so với gia sư.

Tôi đành tiếp tục kéo anh ấy học hành tiến bộ.

Cuối kỳ học tiếp theo, thành tích của tôi lọt vào top 20 của khối, còn Vinh Khiên thì lên mức trung bình, cuối cùng không còn đứng cuối khối nữa.

Vinh Tử Khôn nhận được bảng điểm, vai run run, cố gắng giữ uy nghiêm của bậc cha chú, nghiêm mặt nói: "Cuối cùng cũng biết chăm chỉ rồi."

Đỗ Lẫm lạnh lùng nói: "Đúng là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, từ khi Tưởng Gia đến, Vinh Khiên tiến bộ lên nhiều."

31

Đến kỳ nghỉ hè, Vinh Tử Khôn thấy Vinh Khiên học hành tiến bộ, nên đưa anh ấy đi Đông Nam Á để khảo sát dự án bất động sản nghỉ dưỡng.

Những chuyến công tác trước đây, dì nhỏ không bao giờ đi cùng, người giúp việc và tài xế trong nhà cũng được cho nghỉ dài hạn.

Ngôi biệt thự rộng lớn chỉ còn lại tôi và dì nhỏ.

Dì nhỏ được thả lỏng một chút, người ngoài nhìn vào thấy bà ấy như sống trong vinh quang, nhưng làm dâu nhà giàu không hề dễ dàng.

Những năm qua, việc kinh doanh của Vinh Tử Khôn ngày càng lớn mạnh, nhưng vẫn là kinh doanh dựa trên nền tảng gia đình.

Nhiều việc dì nhỏ không thể can thiệp, nên không có nhiều quyền lực.

Năm qua, tôi thấy nhiều người trong nhà họ Vinh trước mặt Vinh Tử Khôn thì không sao, sau lưng lại không tôn trọng dì nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-30-31.html.]

Dì nhỏ không muốn nấu ăn ở nhà, liền lái xe đưa tôi đi dạo phố ở trung tâm thành phố.

Dạo qua các cửa hàng hiệu trong khu trung tâm thương mại, quần áo, trang sức đắt tiền, quẹt thẻ mua mà dì nhỏ không hề nhíu mày.

Người ta nói mua sắm làm phụ nữ vui, nhưng dì nhỏ tỏ ra không hứng thú, còn tôi thì chỉ thấy mệt.

Dì nhỏ đưa tôi đến một nhà hàng Tây Michellin, dạy tôi cách dùng d.a.o nĩa ăn món Tây.

Tôi học rất nhanh, dù động tác rất tao nhã, nhưng thịt bò sống lạnh đưa vào miệng vẫn làm tôi nhớ đến món hủ tiếu bò xào sa tế bên đường ở huyện nhà.

Ừ, lợn rừng không ăn nổi cám ngon, chính là tôi.

Dì nhỏ thấy vậy, cũng đặt d.a.o nĩa xuống, cầm ly rượu vang lắc lư.

"Tưởng Gia, đừng trách dì, khi xưa dì cùng Vinh Tử Khôn ra đi đã làm tổn thương bà ngoại cháu. Cuộc sống sung túc hôm nay, đủ chứng minh lựa chọn của dì là đúng."

Tôi cứng họng, không hiểu sao dì nhỏ lại nhắc đến chuyện này.

Dì nhỏ uống cạn ly rượu vang, thở dài nói:

"Để có ngày hôm nay, dì đã hy sinh rất nhiều. Nhà ngoại của Vinh Khiên đều chửi dì là hồ ly tinh, cướp chồng, cướp con. Nhưng họ có biết dì đã trải qua những gì trong những năm đầu hay không? Vì Vinh Khiên, dì đã không may sẩy thai... cả đời này không thể có con của riêng mình."

Nói xong, dì lại rót thêm một ly rượu.

Tôi không uống rượu, nhưng ở nhà họ Vinh cũng học được chút ít, biết rượu vang dễ làm người ta say, liền đặt tay lên tay dì ngăn lại.

Dì nhỏ mỉm cười dịu dàng, "Tại sao dì lại nói những điều này với một đứa trẻ như cháu? Có lẽ... Tưởng Gia, cháu là người thân cuối cùng của dì trên đời này."

Nói xong, dì nhỏ bật khóc.

Trước mặt cha con nhà họ Vinh, dì luôn dịu dàng điềm tĩnh, là nữ chủ nhân đĩnh đạc của nhà họ Vinh.

Nhưng trước mặt tôi, dì chỉ là dì nhỏ của tôi.

Dì có lỗi với tôi, cũng có lỗi với bà ngoại.

Nếu dì thật sự ích kỷ, đã không cần quan tâm đến tôi, nhưng cuối cùng dì đã đưa tôi ra khỏi cái huyện nhỏ hẹp và tù túng đó.

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

      • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

        Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

        • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

          Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

            ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

            ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Đoạn nào dạaaa

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

            • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Thực tế phải không 😊

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

            Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

            • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

              Loading...