TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 28 + 29

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:36:47
Lượt xem: 518

28

Ở trường, tôi không hay nói chuyện, cũng không có tài lẻ gì, không giống như Vinh Khiên với gương mặt đào hoa, biết chơi bóng rổ, cũng biết nhảy các điệu nhảy Hàn Quốc thịnh hành.

Nơi anh ấy đi qua đều thu hút ong bướm, chọc ghẹo hoa, tình cảm với phái nữ tốt đến mức làm các nam sinh trong lớp ghen tị phát điên.

Mỗi khi chuông tan học vang lên, có rất nhiều nữ sinh đứng ở cửa sổ, chỉ để nhìn thấy Vinh Khiên một chút.

Còn tôi thì không bận tâm chuyện bên ngoài, đeo tai nghe nghe nhạc không lời, vùi đầu vào núi sách vở, cố gắng tìm một con đường thoát ra.

Sự lạnh lùng của tôi và sự phô trương của Vinh Khiên dần trở nên nổi tiếng trong lớp.

Giáo viên càng thích tôi, thì lại càng chán ghét Vinh Khiên.

Một học kỳ trôi qua, thành tích của tôi đã leo lên mức trung bình cao của lớp, còn Vinh Khiên thì vẫn giữ vị trí cuối cùng, nhưng chẳng có chút nào xấu hổ.

Cũng đúng thôi, thành tích đối với tôi là chứng minh duy nhất để phá vỡ trật tự cũ, xây dựng hy vọng mới.

Vinh Khiên mang họ Vinh, một cái họ đủ để đại diện cho tất cả vốn liếng làm ‘thiên chi kiêu tử’ của anh ấy, cuộc đời anh ấy còn cần chứng minh gì nữa?

(*) Thiên chi kiêu tử: Con cưng: Đứa con được cha mẹ cưng chiều quá sinh kiêu. Đứa con cưng của ông trời. 

Tôi vẫn chăm chỉ học hành, còn anh ấy vẫn vui vẻ tụ tập chơi thể thao giải trí hoặc được các cô gái đeo đuổi.

Chúng tôi ngồi cạnh nhau nhưng lâu dài vẫn như nước sông không phạm nước giếng.

29

Học kỳ đầu tiên kết thúc, thành tích của Vinh Khiên vô cùng tệ hại, khiến Vinh Tử Khôn rất tức giận.

Ông ấy tuy giận dữ vì Vinh Khiên không cố gắng, nhưng cũng ám chỉ trách móc tôi.

"Cùng học một trường, một lớp, lại ngồi cạnh nhau, tôi mang một vi Phật về cho nó, mà nó lại không biết tiến lên?"

Vinh Khiên nghe tai này lọt tai kia, dì nhỏ thì lộ vẻ khó xử.

Tôi hiểu rõ việc làm mẹ kế không dễ dàng.

Làm mẹ kế thật không dễ dàng, điều này tôi hiểu rõ.

Vinh Khiên tuy miệng gọi dì nhỏ là mẹ, nhưng những người khác trong nhà họ Vinh vốn không ai coi bà ra gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-28-29.html.]

Được đến thành phố lớn để nhận nền giáo dục tốt hơn là ân huệ của dì dành cho tôi.

Biết vậy nên tôi không muốn dì bị trách móc vì tôi.

Vì thế, tôi chủ động đề nghị giúp Vinh Khiên học bổ túc.

Vinh Khiên đang chơi game, nghe thấy liền dừng lại, tai nghe vẫn vang lên những lời chửi thề của đồng đội.

Vinh Khiên không để tâm, vui vẻ nhìn tôi.

"Anh nói này, em gái, cuối cùng em cũng để ý đến anh rồi."

Nửa năm qua, tôi coi anh ấy như người vô hình.

Tôi ngắn gọn nói: "Mang bài kiểm tra lần trước ra, hôm nay tôi có hai tiếng để giúp anh kiểm tra và bổ sung kiến thức."

Vinh Khiên thực sự hợp tác, nhưng sau hai tiếng, người có vẻ mặt khó coi lại là tôi.

Tôi không hiểu nổi, cùng một lớp học cùng một thầy giáo, sao anh ấy có thể không hiểu được một phần ba sách giáo khoa!

Vinh Khiên gãi đầu, vô cùng không biết xấu hổ nói rằng từ khi vào cấp hai, anh ấy đã không hề học hành nghiêm túc.

Tôi thật lòng hỏi: "Anh là lợn à?"

Có lẽ Vinh Khiên nghĩ tôi đang nói đùa, thậm chí còn gật đầu, "Anh cũng không ngại làm lợn đâu."

Một câu trả lời hoàn toàn lạc đề.

Đêm đó, Vinh Tử Khôn trở về sau buổi tiệc lúc hai giờ sáng, khi đi qua phòng ăn, ông ấy trông thấy cảnh tượng này như gặp ma.

Trên bàn ăn chất đầy sách giáo khoa, Vinh Khiên ngồi bên cạnh tôi ngáp dài, còn tôi thì nhăn mặt giúp anh ấy phân loại các môn học.

Khiến cho cậu ấm kia thức đêm học bài, đúng là chẳng khác nào gặp ma.

Đứng bên Vinh Tử Khôn là Đỗ Lẫm, bật đèn trần phòng ăn, trông nghiêm túc như bắt trộm.

Vinh Khiên gọi một tiếng anh họ, rồi lại tiếp tục cúi đầu chép bài.

Tôi thức trắng đến đỏ mắt, chỉ cảm thấy ánh mắt dò xét của Đỗ Lẫm rất đáng ghét, liền không để ý đến anh ta.

Vinh Tử Khôn lại vô cùng vui vẻ, "Phật tổ trên trời cũng không bằng Phật nhà mình mời về, thật tốt."

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

      • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

        Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

        • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

          Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

            ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

            ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Đoạn nào dạaaa

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

            • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Thực tế phải không 😊

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

            Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

            • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

              Loading...