TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 3 + 4

Cập nhật lúc: 2024-07-05 02:31:32
Lượt xem: 421

3

Sau đó, bà ngoại vẫn gửi tôi về nhà bố. 

Trước khi chia tay, bà dặn dò tôi rất kỹ, mặc kệ tôi có hiểu hay không. 

"Tưởng Gia, nhớ rằng mẹ con đã ch//ết thế nào. Khi đến nhà bố, tuyệt đối không để bố và tiểu tam được yên ổn." 

Bố tôi đ ã từ chức    doanh nghiệp nhà nước, đang chuẩn bị kinh doanh lớn, nên không có thời gian chăm sóc tôi.  

Mẹ kế là một người phụ nữ trẻ đẹp, biết hưởng thụ nhưng không biết làm việc nhà.  

Ngày thường, ngoài việc cãi vã với bà nội, bà ta coi tôi như búp bê để nuôi dưỡng.   

Bà ta vừa muốn lấy lòng bố tôi, lại muốn có tiếng tốt trước hàng xóm.  

Thậm chí, bà ta kiên nhẫn dạy tôi gọi bà ta là mẹ, nhưng sau nhiều lần thất bại, bà ta phiền lòng và bảo tôi gọi bà ta là dì Lam. 

Dì Lam sớm có thai.   

Bà nội nâng niu bà ta như thái hậu, còn tôi thì bị soi mói không ngừng.  

Dì nhỏ đến thăm tôi, thấy mặt mũi tôi dơ bẩn, người gầy gò, lại phải cầm cây chổi cao hơn mình để quét nhà. 

Dì nhỏ không chịu nổi, bèn đưa tôi về nhà bà ngoại. Khi bà ngoại thấy tôi, liền mắng dì nhỏ. 

"Mày đưa nó về làm gì, bố nó hại c.h.ế.t mẹ nó, thì phải để bố nó nuôi nó!"  

Dì nhỏ không đồng ý, như gà mẹ bảo vệ con, ôm chặt lấy tôi. 

  ngoại tức giận, "Mày vừa mới tốt nghiệp, chưa kết hôn, lại còn mang theo Tưởng Gia, mày định làm gì?" 

Dì nhỏ cãi lý, "Có mẹ kế thì có bố dượng, mẹ không thấy Tưởng Gia gầy đến thế nào sao?!" 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-3-4.html.]

4 

Bà ngoại liếc nhìn tôi gầy yếu như con gà con, im lặng không nói gì.  

Đáng tiếc, dì nhỏ cuối cùng cũng không giữ được tôi.  

Tối hôm đó, bố tôi đến nhà bà ngoại, đòi đón tôi về.  

Bà ngoại chửi mắng, "Nếu không phải chúng tôi đến, làm sao biết được Tưởng Gia bị ngược đãi như thế nào, Tưởng Quang Bắc, lương tâm của anh bị chó ăn rồi à!"  

Bố tôi và dì Lam cãi nhau lớn. Vì khi kéo tay áo và ống quần của tôi ra, tất cả đều là vết bầm tím do bị bóp.   

Thực ra, những vết thương đó không phải hoàn toàn do dì Lam gây ra.  

Trước khi sinh em trai, dì Lam đ ối xử với tôi không tệ lắm.  

Bà ta chỉ thắc mắc làm sao để tôi có phản ứng như những đứa trẻ bình thường. 

Bà nội tiếp tục mắng tôi là đồ sao chổi, chỉ làm gia đình không yên ổn.  

Dì Lam không còn gần gũi tôi nữa, bà  ta sợ đứa con trong bụng bị ảnh hưởng bởi sự xui xẻo của tôi.   

Không lâu sau, dì Lam khó sinh ở bệnh viện, bà nội lo lắng chạy quanh.  

Khi bố nhận được điện thoại, ông về nhà bế tôi đi cùng đến bệnh viện. 

Ngoài phòng sinh, bà nội chắp tay cầu nguyện cho cháu trai được bình an ra đời.  

Tôi vừa đến, y tá đã ra vui mừng thông báo,  nói rằng dì Lam sinh được bé trai sáu cân rưỡi.  

Bà nội mừng rỡ rơi nước mắt. Bố tôi nhìn tôi và mỉm cười an ủi. Ông không biết tìm thầy bói ở đâu, nói rằng mệnh của tôi vượng cho ông. Gặp việc khó, có tôi, chắc chắn có thể chuyển nguy thành an.  

Chỉ có bố tôi tin vào điều này. Bà nội thì nói, "Anh đưa nó đến làm gì, đồ sao chổi, đừng cản trở con trai anh. Nếu không phải tôi cầu nguyện, con trai anh làm sao bình an ra đời." 

         

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

      • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

        Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

        • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

          Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

            ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

            ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Đoạn nào dạaaa

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

            • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Thực tế phải không 😊

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

            Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

            • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

              Loading...