TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 21 + 22 + 23

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:06:00
Lượt xem: 239

21

Cuối cùng, hai nhà chúng tôi cũng đến đồn cảnh sát.

Dì nhỏ biết, từ khi bà ngoại qua đời, tôi đã bị bắt nạt ở trường như thế nào.

Dì tức đến run tay, gọi điện thoại cho luật sư, nói nhất định phải kiện nhà họ Mạnh.

Mẹ Mạnh Khải ở đồn cảnh sát cũng không chịu thua, đòi cảnh sát bắt tôi, để tôi phải bị hủy hoại tương lai.

Nhà họ Mạnh là gia tộc lớn sinh sống lâu đời ở huyện, quan hệ rộng rãi.

Mấy người đàn ông nhà họ Mạnh đối mặt với cảnh sát hòa giải, ánh mắt cũng đầy hung ác và khinh thường.

Dì nhỏ vốn mềm yếu, nhưng lần này vì tôi, cũng dám đối đầu trực diện với nhà họ Mạnh.

Hôm đó, tôi và dì nhỏ ở đồn cảnh sát rất lâu, cho đến khi Vinh Tử Khôn xuất hiện như vị cứu tinh.

Những người nhà họ Mạnh nhìn thấy Vinh Tử Khôn, thái độ kiêu căng cũng giảm bớt đi nhiều, nhưng ánh mắt vẫn đầy bất mãn và căm hận.

Cùng đến còn có Vinh Khiên.

Mẹ Mạnh Khải là dì của Vinh Khiên, gọi cậu ta bằng tên thân mật.

Vinh Kiên quay mặt đi, lạnh lùng nói: "Tôi họ Vinh, bà là họ hàng nào, tôi đã quên từ lâu rồi."

Người nhà họ Mạnh nghe vậy, đều phẫn nộ.

Ánh mắt sắc bén của Vinh Tử Khôn quét qua, khí thế áp đảo họ.

Tôi rời đồn cảnh sát trên chiếc xe sang trọng của nhà họ Vinh, trước khi đi, ánh mắt Mạnh Khải nhìn tôi đầy ý nghĩa.

Tôi biết, điều đó có nghĩa là gì.

Trước đây chỉ là trò đùa giữa học sinh với nhau, còn bây giờ, sợ rằng cả nhà họ Mạnh cũng không buông tha tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-21-22-23.html.]

22

Dì nhỏ đặt một phòng cho tôi ở khách sạn nơi họ đang ở.

Vinh Tử Khôn đã tích lũy nhiều mối thù với nhà họ Mạnh từ trước, nay thêm mối hận mới, càng muốn tính sổ kỹ lưỡng.

Cùng với ông còn có vài chú bác, họ tụ họp bàn bạc chuyện gì đó.

Còn trong một phòng khác, dì nhỏ kiên nhẫn an ủi tôi.

Vinh Kiên không ở cùng bố, mà thích ở cùng chúng tôi.

Cậu ta dựa vào tường, chơi với chiếc rubik, xoay đi xoay lại không sao khớp được sáu mặt.

Nghe dì nhỏ và tôi nói chuyện, thỉnh thoảng anh ta lại nở nụ cười chế giễu.

Vinh Tử Khôn ra ngoài làm việc, dì nhỏ xuống lầu tiễn.

Tôi cầm chiếc rubik từ tay Vinh Khiên, ngón tay xoay nhanh chóng, ba phút sau đã xếp lại đúng sáu mặt mà cậu ta mãi không làm được.

Vinh Khiên nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ và khen ngợi, "Chậc, em ít nói, nhưng thực sự rất thông minh."

23

Đêm đến, tôi trằn trọc không ngủ được.

Khóc, rốt cuộc có ý nghĩa gì?

Bà ngoại từng hỏi tôi, mẹ tôi ch//ết rồi, tại sao tôi không khóc?

Đối mặt với những bất công, tôi thực sự khóc rồi, kẻ bắt nạt sẽ buông tha tôi sao?

Nước mắt của dì nhỏ khiến tôi nhớ đến người mẹ đã qua đời của mình, thực ra, ký ức về hình ảnh của mẹ trong tôi đã trở nên rất mờ nhạt. 

Nhưng tôi vẫn không thể ngừng nghĩ, nếu bà ấy còn sống, hôm nay bà ấy có bảo vệ tôi như dì nhỏ không?

Tiếc rằng, bà ấy đã ch//ết, còn bố tôi… cũng chẳng khác gì như đã ch//ết.

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

      • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

        Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

        • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

          Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

            ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

            ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Đoạn nào dạaaa

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

            • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

              ive 2 tuần trước · Trả lời

            • Thực tế phải không 😊

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

          • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

            Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

            • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

              Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

              Loading...