TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 20 + 21

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:04:10
Lượt xem: 229

20

Dì nhỏ đã quen với cuộc sống của một phu nhân giàu có, nên dù về quê cũng ở khách sạn, hàng xóm chẳng bao giờ gặp được dì.

Ngày cuối cùng trước khi khai giảng, dì nhỏ và tôi ngồi trong quán cà phê của khách sạn.

Một tách trà đắng bằng giá với nửa tháng tiền ăn trong căng tin của tôi. 

Dì nhỏ kiên nhẫn dạy tôi cách thưởng thức cà phê.

Tôi chỉ hứng thú với món sandwich.

Dì nhỏ thở dài, nói rằng tôi quá khắt khe với bản thân.

Sau khi bà ngoại qua đời, tiền tiết kiệm trong nhà còn rất ít.

Mỗi tháng dì nhỏ đều gửi tiền cho tôi, nhưng tôi luôn để dành phòng khi cần, và tôi thực sự không muốn tiêu tiền của nhà họ Vinh.

Tôi khẽ gật đầu, "Thành tích của cháu rất tốt, đứng nhất toàn khối."

Nhưng tôi không nhắc đến những chuyện bị bắt nạt và gây khó dễ.

Những chuyện đó vốn dĩ tôi không nên chịu đựng, nhưng vì lòng người hẹp hòi và tự cho mình là đúng mà đổ lên đầu tôi.

Nhắc đến, dì nhỏ chưa chắc đã đứng ra bênh vực tôi.

Dì còn ghét cái huyện này hơn cả tôi.

Khi tôi và dì nhỏ đang nói chuyện, bỗng nhiên một người phụ nữ trung niên hùng hổ lao đến, hắt cả cốc nước lên đầu dì.

Nước màu cam làm nhòe lớp trang điểm và quần áo của dì nhỏ, dì lập tức trông thật thảm hại.

Người phụ nữ trung niên tức giận chửi rủa: "Đồ đàn bà trơ trẽn, mày giật chồng cướp con, hại c.h.ế.t chính thất, sao còn chưa xuống địa ngục hả!"

Một thiếu niên kéo tay bà ta, liên tục kêu, "Mẹ, thôi đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-20-21.html.]

Tôi cầm khăn giấy đưa cho dì nhỏ, chắn giữa dì và người phụ nữ trung niên.

Người phụ nữ trung niên thấy tôi, tiếp tục chửi rủa: "Đồ đê tiện sinh ra đồ đê tiện, hai dì cháu đều là đồ đê tiện!"

Tôi nhận ra đó là Mạnh Khải, kẻ từng bắt nạt tôi, và mẹ cậu ta.

Mạnh Khải nhìn thấy tôi, nở một nụ cười giễu cợt.

Tôi sững người trong giây lát, rồi cầm lấy bình hoa thủy tinh trên bàn đ//ập m//ạnh vào đầu Mạnh Khải.

Mạnh Khải bị đập trúng đầu, bình hoa rất chắc, rơi xuống đất mới vỡ.

Mẹ Mạnh Khải vội vàng che chở cho con trai, gào thét đ//iên c//uồng với chúng tôi.

Bảo vệ khách sạn nhanh chóng ổn định tình hình, nhân viên phục vụ đưa khăn tắm cho dì nhỏ.

Quản lý khách sạn hỏi có cần báo cảnh sát không.

Dì nhỏ vội lắc đầu, "Không cần, để họ đi đi."

Mẹ Mạnh Khải lại không buông tha, "Báo cảnh sát, nhất định phải báo cảnh sát! Con đê tiện dám đ//ánh lại, tao muốn hai đứa đê tiện này phải vào tù!"

Những ánh mắt khác thường từ mọi người trong quán cà phê đủ để dì nhỏ cảm thấy xấu hổ.

Tôi nhìn chằm chằm vào mẹ con Mạnh Khải, lớn tiếng nói, "Vậy thì đến đồn cảnh sát! Camera giám sát quay rõ ràng, là các người ra tay trước, chúng tôi chỉ tự vệ!"

Mạnh Khải đột ngột ngẩng đầu lên, ánh mắt căm hận như muốn t//át tôi thêm vài cái.

"Tưởng Gia, mày cứng rắn thật đấy. Đợi đến khi khai giảng, sẽ có nhiều điều khiến mày phải khổ sở!"

Dì nhỏ nghe vậy, sững sờ nhìn tôi, dáng người gầy gò đang tức giận thở dốc.

Dì lập tức hiểu ra điều gì, dang tay ôm chặt tôi.

"Tưởng Gia, đừng sợ."

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn nào dạaaa

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Thực tế phải không 😊

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

Loading...