TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 24 + 25

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:11:33
Lượt xem: 408

24

Sáng hôm sau, tôi quyết định cùng dì nhỏ đến nhà họ Vinh ở tỉnh.

Trong bữa sáng.

Vinh Tử Khôn đang ăn sáng, nghe vậy, liếc nhìn tôi một cái, khẽ gật đầu, "Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt."

Vinh Khiên mỉm cười, rất quyến rũ.

"Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt", tôi thậm chí còn không có quyền lựa chọn, gọi gì là “trang tuấn kiệt”?

Dì nhỏ bảo tôi ngồi cạnh ăn sáng cùng.

Vinh Tử Khôn hỏi tôi, "Cô bé, nghe nói cháu ở nơi công cộng đập một đứa nhỏ nhà họ Mạnh?"

Tôi cứng cổ trả lời, "Là mẹ nó chửi dì trước, chửi là… đồ đ//ê t//iện."

Vinh Tử Khôn lại hỏi, "Nhà họ Mạnh bắt nạt cháu ở trường?"

Tôi im lặng.

Vinh Tử Khôn lại cười.

"Cháu biết ơn dì cháu đấy, hơn thằng con trai của ta nhiều."

Vinh Khiên chen vào, "Bố, bố nói xấu con trước mặt người ngoài nữa sao."

Vinh Tử Khôn nói, "Đây là cháu ngoại của mẹ con, là em họ con, sao là người ngoài? Sau này con không được bắt nạt Tưởng Gia."

Tôi lạnh lùng, không có lời nào cảm ơn hay nịnh nọt.

Vinh Tử Khôn lại hỏi về thành tích và tình hình học tập của tôi.

"Cháu mới lớp 10 đã muốn tham gia kỳ thi đại học năm sau?"

Đó là vì tôi muốn trốn khỏi huyện này.

Vinh Tử Khôn nói, "Đến tỉnh, cháu có thể học trường trung học tốt nhất, ta tin rằng với khả năng của cháu, thi đỗ đại học không phải là vấn đề."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-24-25.html.]

Vinh Khiên cười, "Con thi không đỗ, vậy Tưởng Gia là sinh viên đầu tiên trong nhà rồi."

Lúc đó, tôi không hiểu, một đứa trẻ mồ côi như tôi có gì đáng để cha con nhà họ Vinh coi trọng.

25

Dì nhỏ đi cùng tôi về nhà ngoại thu dọn hành lý. Ngoài các giấy tờ quan trọng và quần áo, dì nhỏ không muốn tôi mang theo bất cứ thứ gì khác.

Thật ra, ngoài hai bộ đồng phục để thay đổi, tôi đâu có bộ quần áo nào thường mặc đâu.

Dọn dẹp xong, đồ đạc của tôi chỉ chiếm nửa ngăn vali.

Dì nhỏ cảm thán, "Sao con giống dì thế, năm xưa khi dì rời đi cũng phát hiện chẳng có gì đáng để thu dọn cả."

Tôi nhìn vào gương mặt được bảo dưỡng tốt của dì nhỏ và nghĩ, sao lại không có chứ? Danh tiếng, tương lai, thậm chí là tình thân, đều là dì không muốn nữa thôi.

Những lời chỉ trích và tiếng chửi mắng, tất cả đều để lại cho ngoại già và tôi lúc còn nhỏ.

Tôi còn quá nhỏ, chỉ nhớ ngoại có tính khí không tốt, chứ không nhớ rằng bà cũng đã phải gánh chịu rất nhiều.

Khi chúng tôi xuống lầu, không kịp tránh gặp phải người hàng xóm đối diện.

Chủ nhà là một người phụ nữ, suốt năm qua không ngừng nói xấu, đôi khi còn đổ nước bẩn trước cửa nhà ngoại, nói để tránh xui xẻo.

Ai ngờ, lần này gặp tôi và dì nhỏ, bà ta lại nhiệt tình chào hỏi.

Tôi giữ một khuôn mặt lạnh lùng, dì nhỏ đáp lại vài câu khách sáo.

Người phụ nữ nói, "Đến thành phố cũng tốt, Tưởng Gia rất xuất sắc, sau này sẽ có tương lai tốt hơn."

Trong lòng tôi chỉ có sự khinh bỉ.

Lên xe, dì nhỏ vỗ nhẹ tay tôi, nói: "Gặp người chỉ nói ba phần, sau này họ chỉ có thể ngưỡng mộ con, hãy mỉm cười một cái."

Tôi miễn cưỡng nở một nụ cười.

Khi chiếc xe lăn bánh, dấu vết của thị trấn dần rời khỏi tầm mắt tôi.

Tôi không có gì để nhớ, đối với tương lai, sự lo lắng về những điều chưa biết nhiều hơn là kỳ vọng.

Bình luận

16 bình luận

  • Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn

    Hạnh Nhân Ngũ Vị 2 tuần trước · Trả lời

  • Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :

    ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn nào dạaaa

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn

      ive 2 tuần trước · Trả lời

    • Thực tế phải không 😊

      Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

  • Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^

    Xoăn dịch truyện 2 tuần trước · Trả lời

Loading...