Chạm để tắt
Chạm để tắt

Từng thề ước - 9

Cập nhật lúc: 2024-07-06 20:32:33
Lượt xem: 554

Hoàng đế niệm tình chiến công của tổ tiên hắn nên muốn xử nhẹ hắn nhưng sự việc đã gây ảnh hưởng mạnh, danh tiếng vốn đã xấu của Vĩnh Nhạc Hầu phủ nay đã trở nên lụi bại hoàn toàn.

Hầu phủ suy tàn nhanh chóng.

Hắn đã đuổi hầu hết hạ nhân đi, một người lẳng lặng mà đợi, có đôi khi ngồi cả một ngày.

Nếu kể đến hắn đã làm được điều gì tốt thì có lẽ là đã đưa đứa con của Liễu Văn Oanh cho tên sai vặt đó.

Tên sai vặt đó thật ra lại rất yêu thương nữ nhi của mình, lấy số tiền tiết kiệm được muốn đưa nữ nhi mình rời khỏi kinh thành.

"Đi nơi nào?" Triệu Sóc hỏi hắn.

"Giang Nam." Tên sai vặt nói: "Người người đều nói rằng Giang Nam đẹp, Người đến chơi chỉ muốn ở lại Giang Nam tới già... Ta muốn nữ nhi của mình lớn lên ở Giang Nam, chắc chắn lớn lên nó sẽ dịu dàng tú lệ, tri thư đạt lý."

Vì tám chữ này, Triệu Sóc đã ban thưởng cho gã rất nhiều tiền, gã sai vặt ngàn ân vạn tạ mà rời đi, không hiểu tại sao Hầu gia lại đối xử tốt với mình như vậy.

Thật ra là vì Triệu Sóc nghĩ tới nàng cũng lớn lên ở Giang Nam.

Dịu dàng tú lệ, tri thư đạt lý. Quả thực như thế.

Hãy để nữ hài vô tội đó lớn lên ở Giang Nam, những thứ dơ bẩn của thế hệ trước không nên đổ lên đầu đứa nhỏ.

Bản thân Triệu Sóc cũng muốn đến thăm Giang Nam.

Vừa lúc gặp Tây Nam có bạo dân tạo phản, hoàng thượng hạ chỉ sửa lại án xử sai, Triệu Sóc liền tự tiến cử mình.

Hắn đi đường vòng đến Giang Nam, muốn nhìn lại lần cuối.

12.

Triệu Sóc không ngờ rằng mình sẽ gặp được Tô Chỉ Âm ở Giang Nam.

Trong một tiệm may, hắn nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

“Chiếc váy đó đẹp quá!” Là Ngọc Họa, tiểu nha hoàn hay ríu rít.

"Nhưng, nó có màu đỏ..." Đây là Ngọc Cầm, giọng nói nàng là nặng khẩu âm nhất.

"Màu đỏ không tốt, tiểu thư sao không đổi đi?" Đây là Ngọc Thư, giọng nói của nàng luôn bình tĩnh, giống như khí chất của nàng vậy.

Triệu Sóc nín thở.

Giây tiếp theo, hắn nghe thấy một giọng nói đã nhiều năm chỉ xuất hiện trong giấc mơ của hắn.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

"Màu sắc thì có gì sai?" Giọng nói của nữ tử dịu dàng và trong trẻo: “Ta thích màu đỏ, đưa đây, ta đi thử xem."

Triệu Sóc bước vào tiệm may.

Xuyên qua lớp quần áo và kệ gỗ, hắn nhìn thấy nàng xuất hiện trong bộ váy màu đỏ tươi, giống như bữa tiệc sinh thần nhiều năm trước, nàng duyên dáng bước đến gần hắn và mỉm cười hỏi: "Thế nào?"

Tất cả nha hoàn đều im lặng, trong cửa hàng, hắn và nàng nhìn nhau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tung-the-uoc/9.html.]

Một lúc lâu sau, nàng mới mỉm cười dịu dàng, nói với Ngọc Thư: “Muội đưa các nàng ra ngoài trước đi.”

Nha hoàn rời đi hết, chỉ còn lại hai người trong phòng.

"Chỉ Âm..."

Triệu Sóc nghe thấy giọng nói của mình run rẩy.

“Nàng giả c..hết phải không? Thuốc nàng uống là thuốc giả c..hết, nàng không c..hết, nàng dùng biện pháp này..."

Hắn không thể tiếp tục nói hết câu.

Bởi vì nửa sau là, nàng dùng phương pháp này để hoàn toàn thoát khỏi hắn.

Một lúc lâu sau, nàng mỉm cười, rồi lùi lại nửa bước, hành lễ nghiêm chỉnh nhưng cũng mang ý xa cách: “Vị công tử này, chuyện xưa khó nhắc nhớ, không phải bạn cũ nào cũng cần gặp lại.”

13.

Ở phía Nam hiếm khi có tuyết.

Từ nhỏ đến lớn, Tô Chỉ Âm gần như chưa bao giờ nhìn thấy tuyết ở quê nhà.

Nhưng năm nay, không trung chẳng những đổ tuyết mà còn tích tụ một lớp dày trên mặt đất.

Có người nói đây là bởi vì Tây Nam bạo loạn cho nên trời sinh dị tượng (đại khái là biến đổi khí hậu).

Triệu Sóc đã quỳ ở Tô gia được bảy ngày, phụ thân và đệ đệ của Tô Chỉ Âm đều đã cố gắng khuyên hắn và thậm chí còn đuổi hắn nhưng hắn vẫn không chịu rời đi.

Đệ đệ Tô Chỉ Âm thở dài với nàng: “Hắn rốt cuộc muốn gì?”

Tô Chỉ Âm mỉm cười: “Ta đi nói chuyện với hắn.”

"Tỷ vẫn còn muốn gặp hắn à?!"

"Yên tâm, gặp xong hắn sẽ rời đi."

Triệu Sóc quỳ trong tuyết, toàn thân lạnh cóng.

Cuối cùng, hắn cũng đã nhìn thấy tà váy dài màu đỏ tươi xuất hiện trên nền tuyết trắng, chậm rãi đi về phía hắn.

Mắt hắn chợt sáng lên.

Tô Chỉ Âm bước đến gần hắn, nàng mặc một chiếc áo choàng màu đỏ rực, màu sắc quá mức rực rỡ như vậy nhưng cũng bị khí chất đoan trang cao quý của nàng kìm chế, dáng vẻ nàng giống như một đóa hồng mai nở rộ trong tiết đại hàn.

Nàng cầm ô che cho hắn khỏi gió thổi và tuyết rơi.

Triệu Sóc đột nhiên cảm thấy đau đớn chưa từng thấy.

Hắn thực sự hy vọng rằng nàng sẽ náo loạn, rằng nàng sẽ trả thù hắn, hoặc nàng sẽ phớt lờ hắn như khoảng thời gian sáu ngày trước kia.

 

Loading...