Chạm để tắt
Chạm để tắt

Từng thề ước - 10

Cập nhật lúc: 2024-07-06 20:34:01
Lượt xem: 519

Bằng cách này, hắn vẫn có thể ôm được một tia hy vọng.

Thay vì như bây giờ, giống như gặp một lữ khách xa lạ, thiện ý che ô cho hắn.

Hắn run rẩy nhìn vào mắt Tô Chỉ Âm, cố gắng nắm bắt thứ gì đó bên trong.

Nhưng không, không có gì cả.

Đôi mắt nàng trong veo và điềm tĩnh, phản chiếu màu tuyết trắng mênh mang.

“Chỉ Âm.” Giọng hắn run run: “Ta sai rồi.”

Nàng nhẹ nhàng mỉm cười: “Hãy để quá khứ trôi qua đi.”

Trái tim Triệu Sóc như rơi vào một động băng không đáy, không thể thốt ra được lời nào nữa.

Nàng thật sự đã buông xuống.

"Hầu gia, bảo trọng."

Tô Chỉ Âm để chiếc ô xuống cạnh hắn rồi quay người rời đi.

Triệu Sóc không đứng dậy đuổi theo.

Hắn nhìn bóng lưng ấy thật lâu, tham lam muốn đem nàng vĩnh viễn khắc ở trong lòng.

Tuyết vẫn tiếp tục rơi, nhưng nàng không một lần ngoảnh đầu lại.

Giờ khắc này, Triệu Sóc biết mình đã hoàn toàn mất đi Tô Chỉ Âm.

[Bạn đang đọc Từng thề ước được edit và đăng tại Nhân Trí page, nếu thấy xuất hiện ở nơi khác nghĩ là đã bị reup trộm]

14. [Chỉ Âm]

Mùa đông trôi qua nhanh chóng.

Vào những ngày trời chưa ấm hẳn, ta cùng Ngọc Thư Ngọc Họa các nàng cùng nhau ở trong phòng lột củ ấu ăn.

“Đi đưa cho thiếu gia một phần đi.” Ta bảo các nàng mang một phần cho đệ đệ.

Mấy ngày gần đây hắn ngủ không ngon giấc, Tây Nam có bạo loạn, quê nhà chúng ta cũng tăng cường phòng thủ, tất cả tin tức đều là đệ ấy nói cho ta. Đệ ấy đã thao thức suốt mấy đêm. Mãi đến hôm qua tin chiến thắng truyền đến, bạo dân đều đã bị trấn áp, hắn mới vội vàng nghỉ ngơi một lát.

Nhưng mà còn không đợi Ngọc Thư đưa qua, đệ đệ liền chủ động tới tìm ta.

Đệ ấy mang đến một tin tức.

"Triệu Sóc đã c..hết."

Triệu Sóc c..hết vào đêm trước khi cuộc bạo loạn bình ổn.

Bệnh dạ dày của hắn ngày càng nghiêm trọng, vốn dĩ ta không thích hợp ra tiền tuyến chiến đấu, nhưng hắn vẫn khăng khăng muốn đi.

Ngựa chiến đưa hắn vào sâu trong trại địch, không quay trở lại, khi hắn kiệt sức vì chiến đấu, đám dân bạo loạn đã cầm đao chặt đi con ngựa của hắn.

Đám đông bạo loạn cùng đường tuyệt vọng đã cưỡi ngựa giày xéo, giẫm đạp hắn cho tới ch.ết.

Quý tử Hầu phủ, cuối cùng thậm chí còn không lưu lại một mảnh xương thịt nào.

"Tỷ tỷ, tỷ tỷ."

Ta nghe thấy đệ đệ gọi tên mình.

Ta thoát khỏi trạng thái xuất thần.

"Tỷ không sao chứ?"

“Không có việc gì.” Ta thì thầm: “Đệ mệt rồi, đi ngủ trước đi, không cần lo lắng cho ta.”

Sau khi đệ đệ đi rồi, ta tựa lưng vào tường và đứng lặng một lúc.

Ngọc Thư các nàng không nghe thấy đệ đệ ta nói gì, họ đang tụ tập quanh chậu than, nướng hạt dẻ trên bếp lửa.

Đây là khoảnh khắc của riêng ta.

Ta nhìn những tia lửa trong chậu than, đôi mắt ta như thôi miên, chúng biến thành những ngọn nến đỏ cháy trong ngày động phòng kia.

Ngọn nến nhảy múa, phản chiếu khuôn mặt của Triệu Sóc, hắn gằn từng chữ nói: “Kết tóc làm phu thê, ân ái không nghi ngờ. Triệu Sóc ta thề sẽ cùng thê tử ta Tô Chỉ Âm một đời một kiếp một đôi. Nếu vi phạm lời thề này, ta sẽ bị phanh thay vạn đoạn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tung-the-uoc/10.html.]

Bây giờ lời thề mà hắn lập ra đã ứng nghiệm.

Một giọt nước mắt từ khóe mắt ta rơi xuống đất, b.ắ.n lên tạo thành những vệt nhỏ. Nhưng cũng chỉ là một giọt mà thôi.

"Ngọc Họa, Ngọc Cầm! Tại sao hai người các muội rang hạt dẻ xong mà không phần lại cho ta?"

"Ngọc Thư, nhéo tai các nàng!"

Ta chạy đến bên chậu than, xoa tay và cùng bọn họ đùa giỡn, tiếng cười, tiếng nói, rộn vang.

Ngoài cửa sổ, tia nắng đang ấm dần lên, không khí mùa xuân tươi mát mơn man.

Dòng sông băng sắp tan, đến lúc đó sẽ lại có tiếng ca xướng trên mái hiên thuyền của những người đánh cá——

"Mỗi người tẫn nói Giang Nam hảo,

Du khách chỉ hợp Giang Nam lão

Xuân thủy bích với thiên,

Họa thuyền nghe vũ miên.

Lư biên người tựa nguyệt,

Cổ tay trắng nõn ngưng sương tuyết

Chưa lão mạc còn hương,

Còn hương cần đoạn trường.”

Mọi chuyện ở kinh thành đều đã là quá khứ, nay đã hóa thành mộng xưa, lần lượt tan biến.

Mà ở Giang Nam, phong cảnh đẹp hẵng còn nhiều.

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

(--END--)

------

Sau khi mẹ tôi qua đời, ba tôi nóng lòng muốn đưa đứa con gái ngoài giá thú của mình về nhà.

“Không lẽ chị không biết con gái ngoài giá thú cũng có quyền thừa kế sao?”

Tôi gật đầu không phản bác mà nhìn em trai tôi.

Em trai tôi hút một điếu thuốc và cười khẩy:

“Nếu đứa con gái ngoài giá thú đó c..hết thì sao?”

-----

1

Trong đám tang mẹ tôi, người khóc buồn nhất chính là ba tôi.

Ông ta quỳ xuống đất trấn an tôi và em trai trong nước mắt nước mũi.

"Từ nay về sau ba sẽ là chỗ dựa của các con. Ba thề cả đời này ba sẽ không bao giờ kết hôn nữa."

"Các con là những người thân yêu nhất của ba, ba sẽ vì các con mà điều hành công ty thật tốt, để các con không phải lo lắng."

Những vị khách có mặt sau khi nghe điều này không khỏi vỗ tay tán thưởng sự “chân thành” của ba tôi.

Tuy nhiên, sau khi hứa hẹn, ông ta biến mất trong một tháng. Khi gặp lại, ba tôi nóng lòng muốn đưa đứa con gái ngoài giá thú của mình đến tận cửa nhà chúng tôi.

Những lời thề trong đám tang đã trở thành một trò đùa.

2

Tôi và em trai lạnh lùng nhìn vị khách không mời mà đến ở trước mặt.

"Nhiên Nhiên, Dương Dương, đây là em gái Cố Ái của các con. Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ là một gia đình bốn người hạnh phúc."

"Tiểu Ái, đây là anh, chị mà ba đã nói với con. Hai đứa đều rất tốt, các con hãy hòa hợp với nhau nhé!"

Cố Ái nhìn chúng tôi với ánh mắt mong đợi.

"Chào chị, chào anh, em là Cố Ái."

Tôi và em trai từ lâu đã cảm nhận ba tôi được bất ổn và đã điều tra trước, ông ta nuôi người tình nhỏ và có một cô con gái riêng. Cố Ái sinh muộn hơn em trai tôi vài giờ. Trớ trêu là hai đứa được sinh ra ở cùng một tầng trong cùng một bệnh viện.

Không ngờ trước đây ba tôi lại có nhiều mưu mô như vậy!

Tôi nhìn chằm chằm vào cô gái trông giống hệt ba tôi đang cười toe toét trước mặt.

"Ba này, ba tìm thấy chó, mèo ở đâu vậy? Từ trại trẻ mồ côi à? Không phải là mẹ tôi chỉ sinh ra hai người con là tôi và em trai sao? Em gái này ở đâu ra ? Con gái ngoài giá thú cũng xứng được là chị em với chúng tôi sao?"

Đọc full NGƯỜI CHA KHỐN NẠN tại Monkeyd

 

 

Loading...