Từ cung đấu sang trạch đấu - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-07-04 15:36:58
Lượt xem: 141

19

 

Con mèo cũng rất hiểu chuyện, lập tức meo meo vài tiếng. Chỉ là mèo con đang kêu xuân, âm thanh giống như tiếng trẻ sơ sinh vậy.

 

Vì con mèo nhất định không ra, nên Xuân Tiếu mới kêu một tiếng "Tiểu Hầu gia", sau đó lại đến tiếng mèo kêu xuân, thanh âm trong phòng Trần di nương thoáng chốc im bặt, sau đó chính là một tiếng hét lớn.

 

Ta ôm con mèo vội vàng cùng Xuân Tiếu chạy về.

 

Kể từ ngày đó trở đi, Hạ Quân Khuynh đóng cửa từ chối tiếp khách, ngay cả công chúa Tây Vực yêu thích nhất cũng không để ý tới. Không quá vài ngày liền thấy cửa sau Hầu phủ thỉnh thoảng lại có đại phu mang theo hộp thuốc ra vào. Cùng lúc đó tin tức Hầu gia "vô dụng" lan truyền khắp kinh thành.

 

Lần này chuyện người trong Hầu phủ không phải là điên thì chính là “vô dụng”, bỗng nhiên liền trở thành chủ đề bàn tán trong các cuộc trà dư tửu hậu trong kinh thành, từ hoàng thất cho tới nhà dân thường. Lão phu nhân vừa vội vừa tức.

 

Chuyện cấp bách chính là theo lời đại phu nói, Hạ Quân Khuynh cả đời này cũng không khá hơn được. Chuyện khiến lão phu nhân tức giận hơn chính là Trần di nương lại gây họa, dù thế nào chuyện đó cũng xảy ra trong phòng nàng, mặc dù nàng có cam đoan là nghe thấy tiếng ma bé khóc thì lão phu nhân cũng không tin.

 

Hạ Quân Khuynh vì thể diện đương nhiên cũng không thể nói ra do mình sợ hãi được, chỉ có thể để lão phu nhân cấm túc Trần di nương, chờ xử lý.

 

Nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Ta chưa bao giờ tin vào câu "hóa giải hận thù" mà phải là "có thù tất báo". Hơn nữa con người ta cũng không có e ngại gì, thích tự mình động thủ.

 

20

 

Trần di nương thất sủng nên trong viện chỉ có một ma ma già theo hầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-cung-dau-sang-trach-dau/phan-8.html.]

 

Xuân Tiếu ngồi xổm ở chân tường: "Phu nhân, người nói xem sao Tiểu Hầu Diệp lại thích đến viện của di nương như vậy?”

 

“Bởi vì, Tiểu Hầu Diệp thích di nương.”

 

Từ lúc đưa hộp gấm cho Trần di nương, ta đã tranh thủ rải một loại hương liệu đặc chế vào trong viện của nàng. Mà mèo lại thích mùi này nhất.

 

Tại sao ta lại có hương liệu này? Cũng là sự trùng hợp.

 

Ai bảo nàng ta và Trương ma ma có cùng một tật xấu. Đều không thích mèo. Hơn nữa trong lòng Trần di nương có quỷ, cho rằng thai nhi bị nàng hại c..hết trở về lấy mạng.

 

Trong phòng, Trần di nương bảo ma ma già ra ngoài kiểm tra, nhưng ma ma già cũng không ngốc, tự nhiên là không vui.

 

Ta mở hé cửa sổ, mấy ngày nay ta còn trộn hương liệu vào các đồ dùng khác nhau của Trần di nương, nên trong phòng di nương có mùi nồng đậm, rõ ràng nhất. Con mèo nhanh nhẹn nhảy vào.

 

Hôm nay trời đẹp, một cơn gió lạnh thổi tới làm tắt ngọn nến duy nhất trong phòng. Hương liệu đậm đặc, mèo kêu càng vui. Nghe thấy thanh âm ở trong phòng, Trần di nương sợ tới mức tê liệt ngã ngồi xuống đất, vừa ngẩng đầu đột nhiên đối diện với hai con mắt xanh biếc.

 

Không đợi nàng ta kịp phản ứng, lại những tiếng la hét thảm thiết. Trần di nương hốt hoảng vừa bò vừa chạy ra ngoài.

 

Nàng ta cứ như vậy mà tứ chi chạm đất, chạy như điên trong Hầu phủ.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...