Từ cung đấu sang trạch đấu - Phần 9 (END)

Cập nhật lúc: 2024-07-02 20:29:02
Lượt xem: 360

21

Bọn thị vệ còn tưởng rằng có sinh vật gì không rõ, sau khi trói gô mới phát hiện ra là Trần di nương.

Trần di nương bị đánh nhừ tử, hai mắt mờ đi, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Là hắn trở lại, là hắn trở lại lấy mạng..."

Hạ Quân Khuynh không hiểu: "Ai trở lại?”

“Con của phu nhân. Hắn hận ta một cước đạp khiến hắn mất mạng, cho nên hắn đã trở lại, Quân Khuynh chàng nhất định phải cứu ta!"

Trần di nương đột nhiên chụp được y phục Hạ Quân Khuynh liền nắm thật chặt, giống như bắt được cọng rơm cứu mạng.

“Ngươi nói cái gì?!”

Hạ Quân Khuynh không thể tin được, nhưng Trần di nương bị dọa điên rồi, còn tưởng rằng hắn không nghe rõ, liền kể toàn bộ quá trình một cách chi tiết.

Nhưng Trần di nương lại là không biết, Hạ Quân Khuynh bây giờ đã là kẻ vô dụng, về sau rất khó có con nối dõi.

Lão phu nhân nghe xong trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Nhưng dưới sự hỗ trợ của Trương ma ma, lão phu nhân đã "tỉnh táo" trở lại.

"Người đâu, đem tiện nhân này lôi ra ngoài thành ném cho mấy tên ăn mày!"

Trong phòng lộn xộn, Trần di nương còn đang ầm ĩ, cho nên cũng không ai chú ý thanh âm của lão phu nhân có chút không thích hợp. Từ đó trở đi, thân thể lão phu nhân ngày càng sa sút, chỉ có thể được Trương ma ma đỡ mới có thể đi lại được.

Rất nhanh, Hoàng đế liền triệu kiến toàn bộ Hầu phủ bởi vì công chúa Tây Vực không thể chờ đợi được nữa, muốn gả cho Hạ Quân Khuynh.

Hạ Quân Khuynh còn từ chối một chút: "Nhưng ta đã có phu nhân, công chúa không ngại sao?"

Không đợi công chúa mở miệng, lão phu nhân đã lên tiếng: "Công chúa à, sau này Quân Khuynh không thể sinh con, người không thèm để ý sao?"

Lời này vừa nói ra, giống như một tiếng sấm nổ. Sắc mặt Hạ Quân Khuynh trắng bệch, đây chính là thể diện của nam nhân đấy.

Thể diện đó, dù cho tình nguyện nói mình thích nam nhân cũng không thể nói mình không thể sinh con.

“Tổ mẫu, lời này của người là có ý gì? Tôn nhi là Hầu gia, là thể diện của Hầu phủ.”

“Ồ, thật ra ngươi không phải là cháu ruột của ta.”

22

Haha, hóa ra còn có chuyện mà ta chưa biết?

Trong nguyên tác không có từ nào nhắc tới chuyện này, nhưng Trương ma ma và lão phu nhân từ nhỏ lớn lên cùng nhau, đương nhiên hiểu biết lão phu nhân rõ ràng hơn ta.

“Năm đó phu quân ta hiếm muộn, thê thiếp trong phủ một người cũng không có, vì bảo trụ hương khói Hầu phủ, ta cố ý tìm trong dòng tộc một đứa bé, đứa bé đó chính là cha của ngươi.”

Hạ Quân Khuynh nghiêng người về phía trước, không thể tin được.

"Không thể nào……"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-cung-dau-sang-trach-dau/phan-9-end.html.]

Sao lại không có khả năng? Lúc trước chính Hoàng đế là người chứng kiến tất cả. Hoàng đế lúc đó vẫn là Thái tử, chủ ý là do hắn nghĩ ra, hiện tại Hạ Quân Khuynh có nói gì cũng vô ích.

“Bây giờ ngươi không thể sinh con, Hầu phủ cũng không thể giữ ngươi được. Vừa lúc ngươi cùng công chúa hòa thân, đi làm phò mã Tây Vực cũng tốt, nếu không, ngươi cũng chỉ có thể trở lại nhà thân mẫu của mình.”

Gia đình Hạ Quân Khuynh sa sút, trở về ngay cả gian phòng ở cũng không có, công chúa Tây Vực có thể cùng hắn chịu khổ sao?

Vì vậy, sau khi cân nhắc lợi hại, Hạ Quân Khuynh không còn cách nào khác là phải đồng ý gả sang xứ lạ. Hơn nữa, chúng ta đã cố gắng hết sức không nói với công chúa Tây Vực rằng hắn ta là người vô dụng.

Sau khi vui mừng gả Hạ Quân Khuynh ra ngoài, lão phu nhân giải tán nha hoàn, hạ nhân trong Hầu phủ, sau đó lại chiêu mộ một ít gương mặt mới.

Điều này được thực hiện để “tẩy trắng”.

“Lão phu nhân ngươi xử lý như thế nào rồi?”

Lão phu nhân, đời trước chính là nữ chính chèn ép ta, hiện tại lại thành ‘tổ mẫu" của ta. Ta đưa mắt nhìn Trương ma ma, ai da, không đúng, nên gọi nàng là tân lão phu nhân mới phải.

Không tệ, nhưng là ta cảm thấy trong phủ có hơi ít người.

Lão phu nhân bị nàng đưa đến trang trại ở nông thôn của Hầu phú an ổn sống qua ngày và ra đi êm đẹp.

"Chờ sau một thời gian nữa, ta cũng nhận nuôi một đứa trẻ, chẳng phải lại rất thú vị sao?"

“Vậy có ý nghĩa gì, phải là đích tử của mình mới tốt.”

Tân lão phu nhân vỗ vỗ tay, bảy tám thanh niên tuấn tú bước vào. Cả đám thân thể cường tráng, tướng mạo tựa Phan An.

**(Phan An tự An Nhân, là một nhà văn thời Tây Tấn. Ông được coi như đệ nhất mỹ nam trong tứ đại mỹ nam Trung Quốc. Đủ để biết rằng người xưa đã ca tụng về nhan sắc của “Hoa vương cổ đại” ra sao.

Tương truyền rằng, mỗi lần ra đường, mọi cô gái đều phải vây quanh Phan An bởi vẻ ngoài của mình. Để làm quen và gây được sự chú ý, các cô gái đã không ngừng ném trái cây vào xe ngựa của Phan An. Nhiều người nói, đây chính là nguồn gốc của câu nói “ném quả đầy xe”.

Người đời có câu “Hồng nhan bạc phận”, số phận của Phan An không hề như tên gọi. Thời bấy giờ, trong triều đình thế lực của gia tộc Giả thị của hoàng hậu Giả Nam Phong vô cùng lớn mạnh. Vì muốn lật đổ Thái tử và mẹ ruột của Thái tử, Giả Nam Phong đã mượn tay Phan An lừa lúc Thái tử đang say, viết nên một bản tế tạo phản.

Sau đó Thái tử và mẹ ruột đều bị xử tử. Khi đó Giả hoàng hậu lên nắm quyền nhưng nhanh chóng bị lật đổ. Sau đó, Triệu Vương Tư Mã Luân dẹp loạn lên nắm quyền. Ông cho truy bắt Phan An và đem tru di tam tộc. Phan An đã phải nhận một cái kết bi thảm mà còn khiến cả gia tộc bị liên quan.)**

“Nào, chúng ta chọn một chút đi.”

Ta không nhịn được chùi nước miếng: "Ngươi khách sáo quá..."

Ta chỉ chỉ vào anh chàng đứng thứ hai: "Hắn.”

Tân lão phu nhân gật gật đầu: "Được rồi, sau này hắn sẽ là tổ phụ mới của con.”

“Cmn ngươi còn có thể sinh sao?!”

“Không thử làm sao biết?”

Cmn thử muội muội nhà ngươi ấy

A, đúng rồi, đã quên nói, Hạ Quân Khuynh nửa đường đi hòa thân đã bị công chúa Tây Vực đuổi đi, nguyên nhân thì mọi người đều biết rồi đó.

(--END--)

Bình luận

0 bình luận

    Loading...