Từ cung đấu sang trạch đấu - Phần 7

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:44:10
Lượt xem: 341

16

Trần di nương mạnh mẽ đứng dậy: "Hầu gia là người đã có gia thất!”

 

Ôi, trò hay đến rồi.

 

Công chúa Tây Vực cười khinh thường: “Có gia thất thì sao? Ở Tây Vực chúng ta chưa bao giờ quan tâm hắn có gia thất hay không, chỉ cần quan tâm là ta có yêu hắn hay không thôi, còn ta không ngại hắn có bao nhiêu thê thiếp.”

 

Hoàng đế đang lo lắng ngộ nhỡ nàng ta coi trọng Hoàng tử, Vương gia nào đó khó coi, kết quả nàng ta lựa chọn Hạ Quân Khuynh, so sánh với trực hệ hoàng thất, Hạ Quân Khuynh là lựa chọn tốt nhất. Trần di nương công khai phản bác, đây không phải là tát vào thể diện hoàng thất hay sao?

 

Hạ Quân Khuynh không đợi đến Hoàng đế nổi giận, lập tức khiển trách Trần di nương: "Ngươi cùng lắm cũng chỉ là một di nương, làm sao có tư cách quản ta. Xem ra là ta quá cưng chiều ngươi, nên ngươi quên mất thân phận của mình phải không!"

 

Đôi mắt Trần di nương đỏ hoe vì ấm ức, công chúa Tây Vực tự nhiên đến ngồi bên cạnh Hạ Quân Khuynh, hai người bọn họ hoặc cụng ly uống cùng nhau, hoặc đút đồ ăn cho nhau.

 

Ta và Trương ma ma thuận thế mời rượu nàng ta từng ly từng ly một.

 

“Di nương à, uống say sẽ quên hết muộn phiền, uống đi!”

 

Trương ma ma vẩy rượu trong ly của mình về phía sau.

 

"Muội muội, uống rượu sẽ làm tan biến hết sầu lo, muội uống đi!"

 

Ta cúi đầu đổ ly rượu xuống đất.

 

Trần di nương rất thành thật, uống hết ngụm này đến ngụm khác, chẳng mấy chốc liền say.

 

“Muội muội, muội say rồi, chúng ta đưa muội đến Ngự hoa viên cho tỉnh rượu nhé?”

 

Ngự hoa viên là một nơi tươi tốt, cây cối rậm rạp, nếu không biết trước cốt truyện, ta cũng không biết giữa đám cây cối có một cái đình nhỏ.

 

Trần di nương ghé vào trong đình, trời tối đến mức không nhìn rõ mặt. Một bóng người lén lút đi tới: "Hầu phu nhân, người say rồi, ta đưa người đi nghỉ ngơi."

 

À, đây chính là đào kép được Trần di nương an bài. Tuy nhiên, do trời quá tối nên đào kép cũng không nhận ra ai với ai.

 

"Đợi đã, ta và ngươi đều ở đây, vậy ai là người sẽ dụ Hạ Quân Khuynh tới đây?"

 

Trong nguyên tác, chính Trần di nương dẫn Hạ Quân Khuynh tới đây. Ta khinh thường cười cười, vừa muốn nói chuyện, liền thấy có người lôi lôi kéo kéo đi tới.

 

17

Hóa ra là Hạ Quân Khuynh và công chúa Chính Đức.

 

Ngươi được lắm, thế mà lại liên thủ với Chính Đức?!

 

Trương ma ma mở to hai mắt, ta liếc nàng một cái: “Chúng ta tuy rằng đều là nữ phụ đỡ đạn, nhưng chúng ta cũng không ngốc, vì một kẻ cặn bã như vậy không đáng.”

 

Bản thân Công chúa Chính Đức vốn rất kiêu ngạo, trong nguyên tác mặc dù nàng chán ghét nữ chính giành được Hạ Quân Khuynh, nhưng trong nội tâm vẫn cảm thấy Hạ Quân Khuynh là sẽ thích mình. Mãi đến trong phần sau của tiểu thuyết, một công chúa đến từ Tây Vực xuất hiện, khi đó Chính Đức mới nhận ra rằng nàng ta chỉ là một trò đùa.

 

Sau đó vì yêu quá hóa hận, bị Hạ Quân Khuynh lên kế hoạch hãm hại biến thành dân đen, bị bán vào kỹ viện. Đến tận giây phút cuối cùng, công chúa Chính Đức mới tỉnh ngộ.

 

Vì vậy, Chính Đức có khả năng thức tỉnh, trải qua một đoạn thời gian chịu đả kích, cùng với sự xuất hiện của công chúa Tây Vực làm đòn bảy, còn có sự "dẫn dắt" kịp thời của ta, công chúa Chính Đức đã kịp thời tỉnh ngộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-cung-dau-sang-trach-dau/phan-7.html.]

 

Trong cung yến, nàng ta tìm cớ gọi Hạ Quân Khuynh tới.

 

"Quân Khuynh, ngươi mau tới đây. Vừa rồi ta thấy Trần di nương uống say ngủ quên, nhỡ bị cảm lạnh thì phải làm sao bây giờ?"

 

Hạ Quân Khuynh đang trò chuyện sôi nổi với công chúa Tây Vực, đương nhiên không muốn đến, nhưng công chúa Chính Đức cứ khăng khăng lôi kéo đành phải đứng lên.

 

Nghe có tiếng người đến, đào kép nhanh chóng ôm lấy Trần di nương, ra vẻ thân mật. Vừa lúc hai nhóm người đụng nhau.

 

"Ai nha, đây không phải là Trần di nương sao, không phải là trùng hợp sao? Quân Khuynh, ngươi nói đây có tính là anh hùng cứu mỹ nhân hay không?"

 

Công chúa Chính Đức dùng từ không đúng, nhưng thành công khiến sắc mặt Hạ Quân Khuynh trong nháy mắt lạnh xuống.

 

Cảm thấy vẫn còn chưa đủ, công chúa Chính Đức lại bỏ thêm một câu: "Quân Khuynh, ngươi nên ban thưởng đào kép này thật nhiều, ngươi xem, ôm chặt như vậy, Trần di nương khẳng định sẽ không bị cảm lạnh đâu”.

 

Những lời này so với Trần di nương nói trong nguyên tác lợi hại hơn nhiều.

 

Trong nguyên tác Hạ Quân Khuynh đối xử với nữ chính như thế nào?

 

18

 

Để cho nữ chính tỉnh táo lại, hắn ném nàng xuống hồ nước gần như đóng băng.

 

Hạ Quân Khuynh tóm lấy Trần di nương, Chính Đức đi theo phía sau: "Quân Khuynh, cẩn thận, phía trước chính là hồ nước, nhưng......ngươi không thể ném Trần di nương vào đó được, lần trước ta bị nàng đánh ngã xuống nước, ốm bệnh nửa tháng mới bình phục..."

 

Ta dùng sức gật đầu tán thưởng với Trương ma ma: “Thật là một tài năng thiên bẩm.”

 

Chính Đức còn chưa kịp nói xong, Hạ Quân Khuynh đã giơ tay ném Trần di nương xuống, nhẹ nhàng như ném một con gà con vậy.

 

Dưới ánh đèn lờ mờ, ta liền nhìn thấy Trần di nương vẽ ra một đường cong không quá hoàn hảo, sau đó..."rầm" một tiếng chứ không phải tiếng rơi "tõm" xuống nước. Trần di nương trực tiếp bị nện vào mặt băng thật dày sau đó mới từ từ chìm xuống dưới vết băng nứt.

 

A, ta đã quên mất, bởi vì đón tiếp công chúa Tây Vực đến, quy mô yến tiệc cung đình cũng tăng lên, trong cung không đủ người. Cung nữ phá băng đều bị phái đi chuẩn bị yến tiệc, cho nên lớp băng này đã đông cứng nửa tháng rồi, rất rắn chắc.

 

Do bị chấn thương liên tiếp, Trần di nương ốm bệnh phải mất một tháng nằm tĩnh dưỡng. Mà một tháng này, Hạ Quân Khuynh mỗi ngày đều ra ngoài cùng công chúa Tây Vực, hoặc là đi cưỡi ngựa b.ắ.n cung hoặc là du sơn ngoạn thủy, mọi chuyện ở Hầu phủ đều không quan tâm đến.

 

Với tư cách là phu nhân Hầu phủ, ta cũng miễn cưỡng tiếp quản công việc trong phủ. Việc đầu tiên là cắt bỏ chi phí 500 lượng hàng tháng của Trần di nương.

 

Quả nhiên buổi tối hôm đó, Trần di nương liền cố gắng hết sức giữ Hạ Quân Khuynh lại trong viện. Mà đúng lúc này, con mèo ta nuôi chạy ra ngoài, chạy vào viện của Trần di nương.

 

Trần di nương vốn không thích mèo, cho nên trong Hầu phủ bóng dáng một con mèo cũng không có. Nhưng bây giờ là ta đang quản sự nên ta đặc biệt chọn nuôi một con.

 

Con mèo là hôm nay vừa mới bắt về, người trong phủ còn chưa biết sự xuất hiện của nó, hơn nữa ta đột nhiên nảy sinh lòng tốt, vì không muốn làm ảnh hưởng Trần di nương cùng Hạ Quân Khuynh khó có được thân mật như vậy, nên ta mang theo Xuân Tiếu lén lút đi vào.

 

Vì Hạ Quân Khuynh đến nên Trần di nương đã sớm đuổi hết mọi người trong viện ra ngoài, việc này cũng tiện cho bọn ta tìm mèo.

 

"Tiểu, Hầu, gia... Tiểu, Hầu, gia—"

 

Xuân Tiếu sốt sắng hạ giọng gọi, chỉ là gần đây nàng đang tức giận, cổ họng vừa khàn vừa đau, nói cũng không dám nói nhanh, chỉ có thể kéo dài âm điệu.

 

Kỳ thật con mèo có tên gọi là "Tiểu Hầu Diệp", nhưng âm thanh phát ra so với "Tiểu Hầu Gia" không có gì khác biệt.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...