Từ cung đấu sang trạch đấu - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:36:48
Lượt xem: 394

7

Lão phu nhân góa bụa từ lúc ngoài ba mươi tuổi, thủ tiết nuôi lớn phụ thân của Hạ Quân Khuynh. Kết quả vừa mới thành thân, song thân Hạ Quân Khuynh đều qua đời vì bệnh tật.

Lão phu nhân lại một tay nuôi nấng Hạ Quân Khuynh, từ một nữ tử nhu nhược bà đứng ra gánh vác toàn bộ Hầu phủ. Cho nên đối với lão phu nhân, Hạ Quân Khuynh càng thêm tôn trọng và kính sợ.

Lão phu nhân tuổi tác đã lớn, dĩ nhiên mặc kệ Hạ Quân Khuynh làm trời làm biển như thế nào, chỉ cần không làm ảnh hưởng danh dự tới Hầu phủ là được, nhưng hiện tại lời đồn đại đã truyền tới tai lão phu nhân. Bà không thể không ra tay được.

Trong nguyên tác, lão phu nhân ra sân cũng không nhiều, chỉ là cuối cùng khi nữ chính bị Trần di nương hãm hại đổ tiếng xấu lén lút cùng đào kép, bà cũng coi như có lên tiếng bảo vệ nữ chính. Chẳng qua khi đó ván đã đóng thuyền, mọi chuyện đã đi đến ngưỡng cao trào nhất, cho nên cũng không có tác dụng gì. Lần này là ta cố ý náo động chỗ lão phu nhân trước.

"Ngươi đây là muốn ta tức c..hết sao?"

Lão phu nhân vừa nói, đầu cũng không nhịn được run rẩy.

Hạ Quân Khuynh vội vàng trấn an bà, mà lúc này Trần di nương rốt cục cũng bình tĩnh lại: "Lão phu nhân, Hầu gia, thật sự không phải là lỗi của thiếp, là tỷ tỷ, do tỷ tỷ đưa thai nhi nàng sinh non cho thiếp, mới làm cho thiếp nhất thời sợ tới mức đụng phải công chúa. Nếu các người không tin, cái hộp kia bị ta ném xuống nước, chúng ta có thể sai người vớt lên xem..”

A, nàng ta còn không biết, cái hộp gấm đã bị Xuân Tiếu vớt lên rồi. Đứa nhỏ này rất thành thật, lúc ấy ngay lập tức nhảy xuống ao. Cũng may, cái hộp do va chạm tự động đóng lại, nàng ấy cũng không nhìn thấy đồ vật bên trong, hơn nữa lúc ấy trên bờ loạn hỏng bét, cũng không ai chú ý tới hành vi của Xuân Tiếu.

Ta làm bộ như bị vạch trần, mang dáng vẻ tức giận, xấu hổ không thể chịu nổi. Trần di nương thấy vậy càng kiên định suy nghĩ của mình, hướng về phía Hạ Quân Khuynh làm nũng, bảo hắn nhanh chóng đi đến bên hồ nước.

Chỉ là Hạ Quân Khuynh bịt mũi, nói năng có chút sắc bén: "Đi thôi!”

Cũng là bởi vì không khí trong phòng không lưu thông, hắn có chút chịu không nổi mùi hôi thối trên người Trần di nương.

Bên hồ nước, Trần di nương vểnh chân nhìn hạ nhân mò tìm trong nước.

Ta yên lặng tới gần Trần di nương, sau đó vén áo choàng lên, mấy con ong mật không nên xuất hiện vào mùa này bay ra, mà Trần di nương sợ nhất là ong mật.

8

Hạ Quân Khuynh sủng ái nàng ta cho nên thời điểm vào xuân hè đều sai người chuyên tâm tìm g..iết ong mật. Những người khác không dám đến gần nàng vì ngại nàng hôi thối, đàn ong mật nhỏ bé lại không dễ thấy vì thế trong mắt mọi người, Trần di nương chính là đột nhiên nổi điên và bắt đầu la hét.

Tin đồn nàng ta bị điên cứ thế được xác nhận. Con ong nhỏ sợ lạnh, vừa chui ra khỏi áo choàng của ta, liền tìm chui vào nơi ấm áp. Trần di nương cách ta gần như vậy, lại ăn mặc sang trọng hơn ta nhiều, tự nhiên ấm áp hơn ta, đàn ong mật theo bản năng liền chui vào trong y phục của nàng.

"Ahhh, đừng tới đây!"

Đàn ong sao hiểu được tiếng người, Trần di nương bất đắc dĩ bắt đầu tự cởi y phục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-cung-dau-sang-trach-dau/phan-3.html.]

Lão phu nhân tức giận đập quải trượng xuống đất: “Thật là gia môn bất hạnh mà!”

Hạ Quân Khuynh cho dù có thiên vị đến đâu thì hiện tại cũng không thể mặc kệ được nữa, hắn vừa tức giận Trần di nương làm cho hắn mất mặt, lại bị lão phu nhân kích thích, trong lòng lập tức nổi trận lôi đình, tiến lên cho Trần di nương một cái tát.

Hừ, ta đây chống mắt lên nhìn xem, dám đấu với ta à?

Trước kia ở hậu cung, mấy chục mấy trăm phi tần tranh giành một mình Hoàng thượng, ai có thể an ổn toàn vẹn thoát ra mà không phải đều do nắm được tâm tư, suy nghĩ của Hoàng đế? Huống hồ đây mới chỉ là một chức vị Hầu gia nho nhỏ.

Ý của ta là, không phải các người ở đây đều là rác rưởi.

Hạ Quân Khuynh còn dùng chút tâm tư hẹp hòi, phương hướng tát vừa vặn hướng về phía ta, Trần di nương thuận theo nhanh chóng hướng về phía ta, dự định lấy ta làm đệm.

Ta nhanh nhẹn quay người lại, Trần di nương cứ thế mà lao về phía công chúa Chính Đức. Trong tiếng la hét chói tai, Trần di nương va vào công chúa Chính Đức, thành công đẩy nàng ta rơi xuống nước.

9

công chúa Chính Đức ngụp lặn trong nước, trông càng giống một con cóc lớn.

Hôm nay trong Hầu phủ so với thường ngày mấy chục năm qua bận rộn, tất bật hơn rất nhiều. Chỉ thương cho công chúa Chính Đức, trong cùng một ngày hai lần bị kinh động, thời tiết cuối mùa thu còn rơi vào hồ nước đóng băng mỏng, đêm hôm đó nàng lên cơn sốt cao, nói mê sảng.

Lão phu nhân không để ý tuổi tác đã cao, ở bên chăm sóc nàng suốt một đêm Dù sao nàng cũng là công chúa, Hầu phủ nhỏ bé này không thể đắc tội nàng.

Hạ Quân Khuynh cũng chỉ có thể ở lại bên cạnh một đêm, còn bị lão phu nhân dùng gậy đánh vài cái, nghe mọi người nói, chân hắn bị đánh sưng lên. Hắn cũng không thể che chở Trần di nương được nữa, lão phu nhân còn sai người đánh Trần di nương ba mươi roi.

Như vậy mà nàng ta cũng chưa thành thật đâu, vừa bị đánh vừa hét lên: "Đều là vì tiện nhân Tưởng Sính Nhu kia, ả ta cố ý thả ong mật hù dọa ta.”

Kỳ thật lão phu nhân cũng không thích ta cho lắm, bởi vì lúc trước bà muốn công chúa Chính Đức gả cho Hạ Quân Khuynh, coi như là thân thiết, cũng có thể nâng cao địa vị của Hầu gia. Nhưng không ngờ là Hoàng đế lại tứ hôn.

Ta đã sớm dự đoán được Trần di nương sẽ nói như vậy, nên đã nghĩ ra biện pháp đối phó, vừa mới nhíu mày định lên tiếng, chợt nghe ma ma bên cạnh lão phu nhân nói: "Lão phu nhân, biện pháp này nô tỳ nhận ra. Lúc còn trẻ, vào mùa thu đông nô tỳ đã từng thấy người dân ở ngoại vực dùng biện pháp đặc thù xúc tác cho hoa, chim, cá và côn trùng không thuộc về mùa này. Chúng ta chỉ cần tìm xem ai là người có liên hệ với người ngoại vực là được.”

Ồ, ma ma này thực sự đã nói đúng tiếng lòng của ta.

Ma ma họ Trương, là nha hoàn thiếp thân của lão phu nhân, từ nhỏ đã ở bên cạnh lão phu nhân, lão phu nhân rất tin tưởng nàng.

Ta giữ im lặng vì ta biết nội dung của truyện, Hạ Quân Khuynh từng đi đánh trận ở dị vực, bị thương phải tĩnh dưỡng ở đây một tháng. Nhưng chuyện này Hạ Quân Khuynh cũng chưa từng cho ai biết, chỉ là trong chuyện có lần đề cập đến như vậy.

Ta thấy dáng vẻ Trương ma ma dường như là cố ý dẫn dắt, nhưng không có lý nào ma ma lại biết như vậy.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...