Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 5 - Chương 4.2: Thế thì tốt

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:46:57
Lượt xem: 988

Có một người hình như không thích sự ồn ào, đứng cạnh cột buồm, ngón tay tái nhợt, thỉnh thoảng gõ nhẹ vào thân buồm.

Hắn lười nhác nhìn xung quanh, hờ hững mà xinh đẹp, đang định nhìn lướt qua chiếc xe này thì bỗng nhiên dừng lại ở chỗ ta.

Ánh mắt hắn khẽ chuyển, sau đó lại nhìn thêm lần nữa.

Đương nhiên, Dung cô cũng thấy một màn này, ta đoan chính ngồi trên đệm, Ngọc Long kiếm được đặt gần đó, rất hiếm khi ta quy củ như thế này.

Đã nhìn thấy, ta đành lễ phép gật đầu chào hỏi hắn.

Từ khi ngồi lên chiếc xe này, ta phải ra dáng thiếu chủ một chút.

Tạ Như Tịch đứng thẳng, hắn cũng biết đây không phải lúc thích hợp để trò chuyện.

Người lái thuyền mải nói chuyện, gió thổi thuyền đen hơi rung lắc, Tạ Như Tịch không đứng vững, hơi lảo đảo một cái.

Hắn lạnh lùng quay đầu, đám đệ tử Tiên Minh nhanh chóng im lặng.

Dung cô thấp giọng nhắc nhở ta: “Trong tộc vừa nhận được tin, minh chủ Tiên Minh đời tiếp theo rất có thể là vị Kiếm Quân này. Nghe nói trước đó thiếu chủ có quen biết hắn, có thể làm bạn thì tuyệt đối đừng làm thù.”

Chim phượng ngân dài một tiếng, bay xuống phía dưới, cuối cùng cũng rơi vào bờ biển.

Ta rút kiếm, bước ra khỏi xe, gió thổi lồng lộng.

Linh Hải có nước màu đen, bây giờ nhìn qua có vẻ sóng êm biển lặng.

Không phải người tu chân, sẽ không nhìn thấy những hòn đảo trên biển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-5-chuong-4-2-the-thi-tot.html.]

Nghe nói, thời thượng cổ, trên biển có ba Tiên Châu, nhưng đến bây giờ chỉ còn lại vài Tiên Đảo, đều phụ thuộc vào Lý Ngư Châu.

Ngư dân ở nơi này đều dựa vào biển để kiếm ăn, ta liếc mắt nhìn thấy một miếu nhỏ gần đó, trong miếu cung phụng nữ thần mặc váy áo màu vàng nhạt.

Trên trán nữ thần có một viên ngọc hình giọt nước màu xanh lam, một tay cầm chiếc rổ chứa đầy ngọc trai, tôm cá, gương mặt u buồn.

Đó là châu chủ đời trước của Lý Ngư Châu, Triều Lung.

Dung cô vào miếu tế bái, than thở một tiếng: “Về sau, thiếu chủ phải gánh vác trọng trách này, người được cung phụng ở đây sẽ là ngài.”

Chiếc thuyền vừa gặp cũng ngừng ở nơi này, đoàn người đi từ trên thuyền xuống, Tạ Như Tịch cũng ở trong đó, đang cụp mắt nghe người bên cạnh nói chuyện.

Bọn họ đi vào đây, cũng bởi vì đây là điểm thông tới Lý Ngư Châu.

Kiếp trước, hắn không để lộ quan hệ giữa hắn và Tiên Minh sớm như vậy, lễ cập kê cũng nể mặt mà đến, nhưng tuyệt đối không phải lúc này.

Dung cô cũng hơi nghi ngờ, thấp giọng nói: “Quả thực trong tộc đã gửi thiệp mời cho Kiếm Quân, nhưng thời gian không phải sớm như vậy.”

Ta nhíu mày, tiến lên hai bước, hỏi Tạ Như Tịch: “Kiếm Quân, lần này ngươi cũng tới Lý Ngư Châu sao?”

Tạ Như Tịch gật đầu.

Ta hừ một tiếng, người Tiên Minh xuất hiện thường không có việc gì tốt lành.

Tạ Như Tịch thấy ta hiểu lầm, bèn quay đầu đi chỗ khác, nhẹ giọng giải thích: “Không phải Lý Ngư Châu có gì khác thường, là… ở khu vực bên cạnh. Thứ chúng ta cần tiêu diệt cũng ở trên biển, cách Lý Ngư Châu khá xa, không tính là chuyện lớn gì…”

Ta gật đầu, thế thì tốt.

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...