Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 5 - Chương 4.1: Trở về Lý Ngư Châu

Cập nhật lúc: 2024-07-03 15:33:45
Lượt xem: 938

Thời gian nhanh chóng trôi qua, đã đến lúc ta phải về Lý Ngư Châu.

Thực ra lễ cập kê tổ chức vào đầu tháng sau, nhưng vì có nhiều việc cần chuẩn bị nên Lý Ngư Châu đã sớm phái người tới đón ta.

Tống Lai che mặt, khóc hu hu nắm ống tay áo sư phụ: “Sư phụ, ngươi không nói cho ta biết, chưa tu luyện xong cũng có thể trở về thừa kế một châu.”

Sư phụ ghét bỏ giật ống tay áo lại, giả bộ dịu dàng nói: “Nhưng tiểu sư muội tu luyện tốt hơn ngươi nhiều.”

Tống Lai càng khóc lớn hơn.

Ta cũng không có gì muốn chuẩn bị, ta chỉ cầm theo Ngọc Long kiếm.

Xe này cũng xa hoa như chiếc xe đã đưa ta đến Phù Lăng Tông.

Mấy con chim phượng kéo xe, gióng trống khua chiêng dừng trên Đăng Vân Đài, trước cửa chủ điện.

Vì Lý Ngư Châu ở biển nên người ở đây mặc không giống với người tu chân giới, tay áo tung bay, dung mạo xuất chúng, hấp dẫn rất nhiều đệ tử dừng chân.

Từ nhỏ tai ta đã rất thính, nghe thấy mấy tên đệ tử lẩm bẩm: “Triều Châu sư tỷ mà mặc trang phục kiểu này thì hẳn là rất xinh đẹp.”

Kết quả, mấy tên đệ tử này bị đại sư huynh đi tuần tra gõ cho mấy cái vào đầu, ghi tên vào sổ ghi chép.

Trong xe rất rộng rãi, rèm che màu vàng nhạt rủ xuống, lư hương đốt Giao Nhân Chi, khiến người ta buồn ngủ.

Ta ngồi ngay ngắn trên đệm mềm, không dám lười biếng.

Sống lưng thẳng tắp, mắt khẽ khép hờ, biểu cảm bình tĩnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-5-chuong-4-1-tro-ve-ly-ngu-chau.html.]

Mãi đến khi chim phượng bay lên trời một lúc lâu, Dung cô mới cười với ta: “Thiếu chủ, chào mừng trở về Lý Ngư Châu.”

Dung cô là nữ quan đi theo mẫu thân ta, bây giờ đang ở bên cạnh dì ta, bà ta rất nặng những quy củ này.

Trong lòng ta hơi giận dữ, ai mà biết được lại lắm chuyện đến thế?

Trước kia, ta cho rằng bản thân là huyết mạnh duy nhất, lại là thiếu chủ, châu chủ đời tiếp theo của Lý Ngư Châu nhất định sẽ là ta.

Không ngờ, trong châu cũng có quan lại âm thầm quan sát sự trưởng thành của ta, sau đó đánh giá xem ta có phải là một châu chủ tiềm năng hay không.

Kiếp trước, lúc này ta bị đả kích liên tiếp, sống lưng cũng không thẳng, đương nhiên không thể đạt được sự công nhận của các vị trưởng lão trong tộc.

Ta dịu dàng đáp: “Dung cô, vất vả ngài tới đón Triều Châu.”

Bà ta thấy ta vẫn nhớ tên bà ta, vẻ mặt cũng thỏa mãn hơn vài phần.

Tỳ nữ luôn đứng im bên cạnh chợt tiến lên, đưa tay muốn chỉnh lại tóc dài của ta, bên cạnh cũng có hai bộ y phục hàng ngày để ta thay đổi.

Ta quay đầu từ chối: “Dì và các trưởng lão còn chưa từng thấy dáng vẻ ta mặc đồng phục đệ tử của Phù Lăng Tông, đợi lát nữa trở về, ta cho bọn họ ngắm một lần.”

Bà ta gật đầu đồng ý.

Không biết qua bao lâu, chúng ta đi xuyên qua một đám mây dày đặc, sau đó nhìn thấy một hòn đảo nằm giữa biển cả mên mông.

Sắp đến nơi, mặt ta bỗng bị bóng râm bao phủ.

Bên ngoài cửa kính, có một chiếc thuyền Huyền Phượng chặn lại ánh nắng, còn lớn hơn cả xe của chúng ta, trên boong thuyền là các đệ tử mặc đồng phục Tiên Minh, hình như đang kể chuyện gì đó, cười nói vô cùng rôm rả.

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...