Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 631

Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:16:40
Lượt xem: 24

“Cảm ơn bà nội!” Trình Dao Dao nở nụ cười ngọt ngào, hai tay nhận lì xì. Bóp, bên trong là đồ vật thô ráp. Trình Dao Dao hiếu kỳ, cô nhìn Tạ Tam và Tạ Phi, sắc mặt của họ bình thường.

Trình Dao Dao đành phải kiềm chế lòng hiếu kỳ nhét vào túi, bóc lì xì ở trước mặt người tặng là hành động không có giáo dục.

Bà Tạ dẫn đầu ăn một miếng sủi cảo, bà thúc giục: “Mau ăn đi. Nếu không bánh nguội mất, nhân lúc còn nóng ăn đi!”

Tạ Tam và Tạ Phi nể mặt Trình Dao Dao, hai người gắp ruột già xào ớt ăn đầu tiên. Tạ Phi lập tức ngạc nhiên: “Ngon quá đi! Chị Dao Dao, ruột già này không bị hôi một chút nào, ăn ngon lắm!”

Tạ Tam không nói chuyện, nhưng lại gắp thêm một đũa nữa. Bà Tạ cũng ăn thử một miếng: “Ừm, ăn ngon! Dao Dao nấu ăn rất tốt, trước kia nhà chúng ta cũng lấy về ăn, bà cho thêm rất nhiều gia vị nhưng vẫn còn mùi hôi, ruột già cũng bị chín quá. Ruột già này vừa thơm vừa giòn, ngon lắm!”

Trình Dao Dao đắc ý nói: “Đây chính là món ăn đặc biệt của ông ngoại cháu đó, không dễ làm đâu!”

“Lại vênh váo đấy.” Bà Tạ gắp sủi cảo vào bát cô: “Ăn nhanh đi, tý nữa sẽ nguội mất.”

Trình Dao Dao gắp một cái sủi cảo chuẩn bị ăn, người nhà đều nhìn chằm chằm cô: “Thổi nguội rồi ăn!”

“…” Trình Dao Dao thổi mấy cái sau đó cắn nhẹ. Vỏ sủi cảo mềm dẻo vỡ ra, nước thịt nóng hổi ở bên trong tràn ra ngoài. Nhân sủi cảo là một viên thịt tròn tươi mới, thực sự ăn rất ngon.

Đĩa ruột già xào ớt nhanh hết sạch, đặc biệt là Tạ Tam, hắn ăn không ngừng nghỉ, một nồi sủi cảo cũng chui hết vào bụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-631.html.]

Bà Tạ đi nấu thêm một nồi nữa. Lần này là nhân thịt trộn hồi hương, mùi thơm nức mũi làm tăng cảm giác thèm ăn. Thôn Điềm Thủy có rất ít người ăn hồi hương, đây cũng là lần đầu tiên người Tạ gia ăn sủi cảo nhân thịt trộn hồi hương, vừa ăn thử một miếng, bà Tạ nói: “Hồi hương làm sủi cảo thơm thật!”

Advertisement

“Ăn ngon đúng không ạ?” Trình Dao Dao không đói lắm, cô vừa chậm rãi ăn sủi cảo vừa nói: “Còn có nhân thịt lợn trộn ngô, nhân trứng gà trộn dưa chuột, lần sau cháu sẽ làm cho mọi người ăn.”

Tạ Tam để bát sủi cảo mình đã thổi nguội vào bát Trình Dao Dao, sau đó bê bát bát sủi cảo nóng hổi của cô đi.

Trình Dao Dao làm nũng nói: “Bát của anh không có dấm!”

Tạ Tam múc một thì dấm vào trong bát của cô, Trình Dao Dao lại chỉ vào một cái sủi cảo mập mạp: “Cái này không đẹp, anh lấy đi. Không phải cái kia, là cái này!”

Chờ đổi sủi cảo xong, Trình Dao Dao lại muốn ăn củ cải ngâm, Tạ Tam đặt bát xuống đi lấy củ cải trong vại cho cô. Trình Dao Dao chỉ đạo Tạ Tam một lúc lâu, Tạ Phi nhận ra, mắt cô lén nhìn bạ Tạ hỏi vì sao.

Bà Tạ gắp một miếng kimchi cho cô: “Mau ăn đi.”

Bao yếu ớt vừa vô lý vừa ngang ngược, hôm nay cô về nhà gặp ngay người làm mai cho Tạ Tam, không cho cô xả giận, về sau cô còn tranh cãi nhiều.

Trình Dao Dao được ăn củ cải ngâm, cuối cùng cô cũng gắp một miếng thịt chiên giòn cho Tạ Tam: “Tý nữa em nấu canh ngọt nha!”

Tạ Tam nở nụ cười vừa mừng vừa sợ. Bà Tạ khoanh tay ngồi nhìn, bà không có chút đau lòng nào đối với đứa cháu trai này,  đúng là không có tiền đồ gì mà!

Loading...