Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 632

Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:16:52
Lượt xem: 25

Sau khi ăn xong cơm tối, mọi người thu dọn bát đũa, mở cửa sổ ra để mùi thức an bay đi. Tạ Phi rửa sạch nồi rồi đổ đầy nước đun sôi, cô đun nước tắm rửa để người nhà dùng.

Mọi người vẫn ngồi trong phòng bếp nghỉ ngơi, nhà bếp đốt lửa nên ấm áp hơn bên ngoài rất nhiều. Trình Dao Dao nấu một nồi canh mã thầy, ngày đông khô ráo uống canh mã thầy rất thoải mái, dễ chịu.

Canh ngọt trơn bóng trôi xuống cổ họng, bà Tạ thở phào nhẹ nhõm, lúc này bà mới nhận ra mình nhớ bát canh ngọt này của Trình Dao Dao như thế nào. Bà thấy vẻ mặt của Tạ Tam và Tạ Phi cũng như vậy. Cô gái mềm yếu này đã sớm dung nhập vào cuộc sống của người Tạ gia, cô biến thành một phần không thể chia cắt.

Bà Tạ bê bát canh nóng, đôi mắt trải qua nhiều chuyện nhìn làn khói suy nghĩ gì đó. Tạ Phi và Trình Dao Dao chụm đầu vào nhau mở túi đồ. Trình Dao Dao và Tạ Tam mang rất nhiều thứ từ Thượng Hải về, Tạ Phi chưa từng thấy những thứ này.

Mỗi khi mở một cái hộp ra, Tạ Phi sẽ phát ra tiếng kinh ngạc nho nhỏ, cô liên tục hỏi Trình Dao Dao đây là cái gì.

“Đây là máy sấy tóc mua ở cửa hàng hữu nghị.” Trình Dao Dao giơ máy sấy tóc lên làm mẫu cho Tạ Phi nhìn: “Chỉ cần cắm điện vào, sau đó bật nút là sấy được tóc rồi.”

Tạ Phi kinh ngạc không thôi, cô cầm máy sấy tóc nhìn ngang nhìn dọc: “Nhưng nhà chúng ta không có điện…”

Tạ Tam tiếp lời: “Đầu xuân năm nay trong thôn sẽ nối điện, tới lúc đó kéo một đường dây đến nhà chúng ta là được.”

Tạ Phi lập tức kích động: “Thật sao? Trong thôn chúng ta chỉ có văn phòng của đại đội nối điện, nhà chúng ta cũng nối điện được sao?”

Trình Dao Dao vui mừng nói: “Quá tốt rồi! Chờ kéo xong dây điện, chúng ta có thể mua tủ lạnh và TV rồi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-632.html.]

“TV!” Tạ Phi sắp ngất đi: “Nhà chúng ta có thể mua TV! Em nghe nói TV là rạp chiếu phim trong nhà, có người ở trong TV thật sao?”

Hai người càng nói càng cao hứng. Bà Tạ giội một chậu nước lạnh: “Đừng có cao hứng quá, chuyện còn chưa thấy bóng dáng gì đâu. Chờ người trong thôn kéo điện rồi nói sau, chúng ta không thể làm chim đầu đàn được.”

Trình Dao Dao cong môi. Tạ Tam nói: “Đại đội trưởng nói với cháu, đến lúc đó nhà nào cũng được kéo điện hết, dùng hay không tùy mình.”

Trình Dao Dao lập tức phấn chấn lại, cô lén nháy mắt với Tạ Phi, hai người lại thì thầm to nhỏ.

Bà Tạ nhìn Tạ Tam nói: “Càng ngày càng chiều con bé! Nhìn Tiểu Phi cũng nghịch ngợm giống hệt con bé rồi!”

“Tiểu Phi hoạt bát mới tốt.” Tạ Tam nở nụ cười dịu dàng, hắn nhìn Tạ Phi nhỏ giọng nói đùa cùng Trình Dao Dao. Ánh đèn phòng bếp chiếu lên gương mặt Trình Dao Dao, ánh mắt long lanh làm người ta muốn nâng trong lòng bàn tay.

Bà Tạ tức giận đứng dậy đ.ấ.m bóp cánh tay: “Náo loạn cả ngày rồi, nhanh đi tắm rồi ngủ đi. Sáng mai chúng ta cửa lớn, Da Dao, cháu cũng phải dậy đó.”

Trình Dao Dao ngẩng đầu: “Cháu ạ?”

Tạ Tam biết cô không thích dậy sớm, hắn đang định nói chuyện giúp cô thì bà Tạ nói: “Ngày mai người trong thôn sẽ đến chúc Tết, cháu là cháu dâu của bà, cháu không định giúp bà đón tiếp khách khứa sao?”

“Dạ?” Trình Dao Dao kinh ngạc mở to mắt.

Bà Tạ chắp tay sau lưng đi ra ngoài, bà nói tiếp: “Sớm định ra cũng tốt, không bà mối lại tới làm mai.”

Loading...