Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Phát Hiện Bí Mật Của Bạn Trai - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-08-30 15:08:35
Lượt xem: 119

Buổi tối hôm đó, trên bàn ăn cơm, tôi nhìn thấy vẻ mặt không muốn đến của Giang Hoài.

"Cố Dao!"

Giang Hoài nhìn thấy tôi, sắc mặt anh thay đổi, từ âm u trở nên hưng phấn, chỉ thiếu vẫy đuôi.

Anh càng lúc càng đến gần, bây giờ tôi chỉ muốn trên mặt đất nứt ra một cái lỗ để tôi chui xuống.

"Hai người quen nhau à?"

"Quen!"

"Không quen!"

Cho nên dì rất dễ kích động này là mẹ của Giang Hoài à?

Dường như tôi ngửi được hương vị xem mắt trong bầu không khí quen thuộc này.

Trên bàn ăn cơm, mẹ tôi lại trở thành hình mẫu không não ngốc nghếch, trong miệng bà ấy tôi trở thành người học rộng hiểu nhiều, cầm kỳ thư họa môn gì cũng biết, lên phòng khách xuống phòng bếp chuyện gì cũng làm được. Tôi nhìn thấy bố mẹ Giang Hoài hơi ngẩn người, trong lòng trở nên bối rối.

"Giang Hoài nhà chúng tôi cũng rất tốt!"

Dù sao cũng là bên đối phương, tất cả mọi người dừng đũa, rửa tai lắng nghe.

"Nó, nó, nó..."

Mẹ Giang ngập ngừng.

Tôi lại bắt đầu xấu hổ thay Giang Hoài.

"Bốp!"

Mẹ Giang vỗ đùi, cuối cùng nghĩ ra điều gì đó, bắt đầu luôn miệng nói.

"Từ nhỏ thằng bé đã giỏi thể dục, bơi lội, nhảy cao, chạy bộ, đá bóng gì cũng giỏi cả."

Đồng chí Giang Hoài vận động môn gì cũng giỏi ngẩng cao đầu lên, dường như  đã làm rạng danh đất nước, lấy được danh hiệu quán quân Olympic.

"Ha ha" Tôi không nhịn cười được.

Giang Hoài nhìn tôi cũng cười vui vẻ, để lộ răng trắng tinh, tinh thần phấn chấn, suýt chút nữa đã làm lóa mắt tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-phat-hien-bi-mat-cua-ban-trai/chuong-5.html.]

*

Tôi buồn ngủ, mơ mơ màng màng mặc đồ ngủ xuống lầu uống nước, phát hiện trên ghế salon có một bóng dáng quen thuộc.

"Chào buổi sáng, Cố Dao!"

"Phụt!"

Tôi phun một hớp nước, Giang Hoài?

"Theo lời nhờ vả của dì, từ giờ trở đi anh chính là huấn luyện viên thể hình của em, nghe nói xưa nay em không vận động, vừa đến mùa hè rất dễ bị cảm nắng, không thể để như thế mãi!"

Giang Hoài mặc đồ thể thao, tinh thần hưng phấn lấy ra một túi đồ vật lớn:

"Quần áo thể thao, giày thể thao, anh đã mua hết cho em rồi, chúng ta mau đi chạy bộ đi."

Tôi chạy bộ là việc không thể nào, đời này chỉ có thể nằm thôi.

"Hu hu, sao số tôi khổ thế này, đứa con gái bất hiếu còn trẻ mà sức khỏe còn không bằng tôi, đây là muốn tôi người đầu bạc tiễn người đầu xanh à..."

Mẹ tôi lại bắt đầu diễn.

Mười phút sau, tôi ở trong công viên thở dốc như chó.

Giang Hoài vì khoe khoang sức bền nên chạy nhanh trong công viên. Một hồi chạy hình chữ S, một lát chạy hình chữ B, khiến rất nhiều bác gái vây xem.

"Cháu gái, đây là bạn trai của cháu à, thân thể tốt quá!"

"Ha ha, bác gái hiểu lầm rồi, anh ấy chỉ là bạn cháu thôi."

"Ôi, trai đẹp thế này cháu phải giữ chặt đấy. Ôi trời ơi cháu nhìn eo kìa, khỏe khoắn bao nhiêu. Ôi xem cơ bụng kìa, cháu gái may mắn quá."

Bác gái, nước bọt của bác sắp nhỏ giọt lên giàu của cháu rồi.

Giang Hoài đã khởi động xong, bắt đầu tao nhã hít xà đơn. Sau khi hít xà đơn xong còn làm động tác cực khó với xà đơn.

Cánh tay căng tràn vô cùng hoàn mỹ, quần áo dính mồ hôi ướt nhẹp làm lộ ra cơ bụng tám múi. Dường như tôi đã hiểu được ánh mắt hâm mộ của bác giá.

Sao thời tiết lại nóng như thế.

 

 

Loading...