Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Phát Hiện Bí Mật Của Bạn Trai - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-29 19:29:48
Lượt xem: 121

Trở lại ký túc xá, bạn cùng phòng nói Vương Thiên Vũ đã chờ tôi hai ngày. Ngày nào sau giờ học cũng đứng dưới ký túc xá đến khi tắt đèn mới đi. Anh ta trông có vẻ vô cùng đáng thương khiến cho rất nhiều sinh viên nữ thông cảm.

"A Dao, ầm ĩ đủ chưa? Tức giận thì cũng nên hết rồi, em đừng làm nũng nữa. Anh đã nói Thiến Thiến là em họ của anh, em lại không tin." Vương Thiên Bũ nhìn tôi, vẻ mặt dịu dàng đầy vẻ cưng chiều.

Các sinh viên nữ vây xem bắt đầu chỉ trỏ tôi, tỏ vẻ bất mãn, dường như đang giúp Vương Thiên vũ bênh vực kẻ yếu.

"Hôm qua tôi đi về quê của hai người, người trong thôn của hai người nói Dương Thiến là bạn gái của anh. Hai người đã yêu nhau bảy tám năm rồi, đúng là thanh mai trúc mã, tình cảm sâu đậm!"

Tôi nhấn mạnh, quần chúng vây quanh trở nên xôn xao. Ánh mắt của rất nhiều sinh viên nữ sáng lên, dường như tôi thấy được vẻ muốn hóng chuyện trong mắt bọn họ.

Cuối cùng, Vương Thiên Vũ cũng tỏ vẻ hoảng hốt, tội nghiệp nhìn tôi: "Cố Dao, ở đây có nhiều người như thế, chúng ta có thể nói chuyện riêng không?"

Người khiêm tốn, dịu dàng như ngọc? Đây là người đàn ông tôi đã từng thích à?Tôi không biết mình thất vọng hay đau lòng, chỉ cảm thấy không muốn ở bên cạnh anh ta thêm một giây nào nữa, tôi quay người lên lầu.

Vương Thiên Vũ ở sau lưng còn lớn tiếng gọi: "Chỉ vì anh thích em nên mới lừa gạt em! Anh đã chia tay với cô ta rồi!"

Đêm đó, bài viết "Hoa khôi xinh đẹp ngành kiến trúc bị người thứ ba cướp người yêu" gây xôn xao trên web trường.

Bài viết "Đôi thần tiên ngành kiến trúc, trai xinh gái đẹp ngược cẩu độc thân" viết vào ba tháng trước bị đẩy lên lần nữa, hai bài viết đặt cạnh nhau.

Đúng là mất thể diện, tôi quyết định về nhà tránh một thời gian. Ban đầu, năm tư đại học vốn không có lớp, tôi ở trường vì muốn tránh bố mẹ. Bây giờ vì Vương Thiên Vũ lại phải đi về nhà, nghĩ đến bố mẹ tôi lại muốn đập đầu vào tường.

*

Về đến nhà, mẹ già không sốt ruột nhào lên đón như lúc trước, mà vuiver trò chuyện với một người phụ nữ ăn mặc rất trang trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-phat-hien-bi-mat-cua-ban-trai/chuong-4.html.]

"Ôi, cục cưng trở về đó à!"

"Chị Giang, tôi giới thiệu với chị, đây là con gái của tôi, bây giờ đang học ở đại học Giang thị đã được cử đi học nghiên cứu sinh. Dù sao trong nhà cũng không cần nó đi làm kiếm tiền nên định để con bé học lên tiến sĩ."

Mẹ tôi lại bật chế độ khoe khoang rồi ngốc nghếch rồi.

"Đại học Giang thị!"

"Nghiên cứu sinh!"

"Tiến sĩ!"

Dì này hơi kích động, tiếng này cao hơn tiếng trước, nhất là chữ "Tiến sĩ" cuối cùng kia, giống như âm nữ cao có thể đ.â.m xuyên màng nhĩ của tôi.

"Ôi trời ơi, tiến sĩ, như vậy sinh con thông minh lắm!"

Dì kia đặt m.ô.n.g chen với mẹ ngồi bên cạnh nắm tay tôi, ánh mắt tỏa sáng nhìn tôi kích động không thôi.

Gương mặt tôi đầy dấu chấm hỏi, dì này, xin dì hãy kiềm chế một chút.

"Chị Cố, không cần nói gì cả, vậy giao cho chị việc trang trí cửa hàng rượu mới. Tôi còn một tòa văn phòng còn phải trang trí, chị xem thử hay là buổi tối hai nhà chúng ta cùng ăn cơm nhé?"

"Ôi chị Giang!"

Mẹ tôi lại đặt m.ô.n.g chen lấn, xông lên nắm c.h.ặ.t t.a.y bà Giang, hai người kích động đến mức như chị em thất lạc nhiều năm.

Tôi là ai? Tôi ở đâu? Hai người đang làm gì thế?

Loading...