Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Đến Làm Loạn Chương Trình Bắt Ma - Series「Quỷ Sai 3」 - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-08-14 11:59:17
Lượt xem: 434

"Chuyện nhỏ, cứ giao cho tôi."

 

Đây không phải là chuyện gì lớn, vốn dĩ cũng là trách nhiệm của chúng tôi ở địa phủ.

 

Ngay lúc chúng tôi đang nói chuyện, bên ngoài bỗng phát ra tiếng thét đau đớn.

 

Tôi và Ti Trình nhìn nhau.

 

"An Nhiên đã bắt đầu hành động rồi, cô ta đã bị quỷ đói nhập, thêm vào đó âm khí ở đây rất nặng, quỷ đói đã bắt đầu điều khiển cô ta, có lẽ những người bên ngoài sắp chịu bàn tay độc của cô ta rồi."

 

Đương nhiên Ti Trình cũng biết, nhưng hiện tại anh ta đang tìm kiếm lối đi.

 

Linh cảm của anh ta cho biết, vị trí của lối đi đó ở đây!

 

Nhưng không hiểu sao không thể tìm thấy.

 

Không còn cách nào khác, tôi phải ra tay thôi.

 

Tôi suy nghĩ một chút, rồi đưa cho Ti Trình chiếc điện thoại linh hồn mà Minh Vương giao cho tôi.

 

"Thử dùng cái này để chụp ảnh, nó có thể phát hiện âm khí, sẽ hữu ích cho anh đấy."

 

Tôi cầm cây móc linh hồn, đập vỡ kính trong phòng.

 

Sau đó nhanh chóng nhảy ra ngoài.

 

Người bên ngoài sảnh hiện tại đã rơi vào tay An Nhiên.

 

An Nhiên có đôi mắt đỏ ngầu, cơ thể vốn nhỏ bé giờ đây bị bao phủ hoàn toàn bởi khí đen.

 

Một con quỷ đói khổng lồ xuất hiện sau lưng cô ta, đang hút hồn của những người xung quanh.

 

Thấy cảnh này thì tôi thở dài.

 

"Đã nói rằng các người cứ tin tôi để tôi cứu các người mà không chịu nghe. Thôi, tôi sẽ coi đây là một việc tốt."

 

Trong khi nói, tôi cầm cây móc linh hồn lao thẳng về phía trước.

 

Đối diện với con quỷ đói khổng lồ, tôi mạnh tay c.h.é.m xuống.

 

Kết quả là, đôi tay của con quỷ đói biến thành móng quỷ, trực tiếp chặn lại cây móc linh hồn của tôi.

 

Trong khi đó, An Nhiên nhìn tôi với nụ cười âm u.

 

"Kẻ thù gặp nhau trên đường hẹp, không ngờ lại gặp lại mày ở đây, Uông Thanh Ngư, năm xưa không g.i.ế.c được mày, tao thật sự rất tiếc."

 

Tôi lạnh lùng nhìn An Nhiên.

 

Nhớ lại người bạn cùng lớp cấp ba đã nhảy lầu trước đây.

 

Cô ta kêu tôi lên sân thượng, cô ta đã nói với tôi.

 

An Nhiên đã nói với cô ta rằng, cô ta có một con lệ quỷ quấn quanh người, nếu muốn thoát khỏi lệ quỷ thì phải trải qua tuyệt vọng mới có cơ hội mới.

 

Còn nói tôi có mắt âm dương, có thể giúp cô ta thuyết phục con quỷ đó rời khỏi cô ta.

 

Nhưng người bạn đó hoàn toàn không có linh hồn nào quanh mình.

 

Là An Nhiên đã lừa dối cô ta! Thậm chí lừa cô ta tự sát.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Tôi không kịp ngăn cản, người bạn nữ đó đã nhảy từ sân thượng rồi.

 

Tôi là người duy nhất chứng kiến.

 

Trong trường học có tin đồn tôi đã đẩy cô bạn đó xuống, tất nhiên đều nhờ An Nhiên cả rồi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-den-lam-loan-chuong-trinh-bat-ma-seriesquy-sai-3/chuong-11.html.]

Nhưng cảnh sát xét chứng cứ chứ không phải tin đồn.

 

Tôi đã chất vấn An Nhiên về lý do làm điều đó, tại sao phải xúi giục bạn nữ tự sát.

 

Kết quả là An Nhiên lại hỏi lại tôi.

 

"Tại sao? Tôi thích đấy, tôi muốn làm vậy, một người mới bị xúi giục mà đã tự sát thì có tư cách gì để sống trên thế giới này? Uông Thanh Ngư, chúng ta cùng loại thôi, cậu có mắt quỷ, tôi có trái tim quỷ, chúng ta mới là những người bạn tốt nhất."

 

Lúc đó tôi mới biết An Nhiên tiếp cận tôi để tìm hiểu về mắt âm dương của tôi.

 

Chỉ để bắt chước tôi, chỉ để hãm hại tôi.

 

Tôi hít sâu một hơi, nhìn cô ta.

 

"An Nhiên, cậu chơi đùa với lòng người, cậu có biết những điều này sẽ phải chịu quả báo không, người c.h.ế.t sẽ không tan biến mà trở thành linh hồn. Những kẻ ác độc sẽ xuống 18 tầng địa ngục!"

 

"Ha ha ha, mày lại đến để dạy dỗ tao? Mày có tư cách gì? Mày biết tao đã kiếm được bao nhiêu tiền nhờ khả năng của mình không, tao đã trở thành người trên đời, người khác đều sẵn sàng làm tín đồ của tao! Còn mày, rõ ràng có mắt âm dương nhưng không biết tận dụng, mày không xứng đáng có được thứ đó, hôm nay tao sẽ lấy đi đôi mắt của mày!"

 

Trong khi An Nhiên nói, cô ta bắt đầu điều khiển ba khách mời còn lại tấn công tôi.

 

Tôi không nói lời nào, lập tức thu hồi cây móc linh hồn.

 

Cùng lúc đó, tôi mở túi thu hồn ra, thả tất cả các oan hồn trước đây tôi đã thu thập ra ngoài.

 

Coi thường tôi vì ít người à?

 

Tôi sẽ so sánh với cô ta ngay bây giờ, ai có nhiều quỷ hơn!

 

Những oan hồn đó trước đây đã bị tôi xử lý rất nghiêm khắc.

 

Hiện giờ, chúng ra ngoài với đầy oán khí, mang theo tất cả sự giận dữ lao về phía con quỷ đói sau lưng An Nhiên.

 

Dù con quỷ đói có pháp lực cao cường nhưng cuối cùng chỉ hút tinh khí của một mình An Nhiên.

 

Dưới sự vây ráp của các quỷ dữ hàng chục năm, con quỷ đói nhanh chóng rơi vào thế thất bại.

 

Thân hình khổng lồ của nó cũng dần bị gặm sạch.

 

Kỹ thuật điều khiển cũng cứ thế bị giải trừ.

 

An Nhiên tức khắc hoảng sợ.

 

 

Cô ta muốn chạy trốn.

 

Kết quả là, ngay giây tiếp theo tôi đã xuất hiện ngay sau lưng cô ta.

 

Tôi túm lấy cổ áo của cô ta.

 

"Muốn chạy sao? Chơi thêm một chút đã, chẳng phải cậu thích chơi nhất sao? Hãy chơi cùng những con lệ quỷ này đi, chúng đã không có cậu đồng hành trong suốt vài chục năm rồi."

 

Nói xong, tôi ném An Nhiên vào đám lệ quỷ.

 

Những con lệ quỷ đó đã được tôi dặn dò, cũng sẽ không làm hại đến tính mạng của An Nhiên.

 

Thật ra cũng không cần đến chúng đâu.

 

An Nhiên đã giao dịch với quỷ đói, cơ thể cô ta đã bị ăn mòn gần hết rồi.

Dù không có lệ quỷ hành hạ, cô ta cũng không sống được lâu, đây chính là sự báo ứng của cô ta.

 

Sau khi giải quyết xong An Nhiên thì trời cũng dần sáng.

 

Lúc này, tiếng nói của Ti Trình từ trong phòng truyền ra:

 

"Tìm thấy con đường đó rồi."

 

Loading...