Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Của Kẻ Điên - Chương 3: Trách nhiệm

Cập nhật lúc: 2024-03-20 07:44:39
Lượt xem: 1,666

Lục Hạo đã đứng đó từ bao giờ, trên tay còn cầm bịch đồ ăn, có lẽ anh ấy đã nghe hết cuộc điện thoại của tôi, môi mím chặt, cũng không biết đang nghĩ gì.

 

"Anh tới đây làm gì?" Tôi hỏi anh ấy.

 

Nghe vậy, Lục Hạo nhướng mày, đặt bữa sáng lên bàn rồi nghiêng đầu nhìn tôi.

 

"Tại sao anh không thể tới đây?"

 

“Hôm nay anh rảnh vậy cơ à?”

Tôi đứng dậy rót một cốc nước rồi uống ừng ực muốn xua bớt hơi nóng trên mặt nhưng vẫn không thể phớt lờ được ánh mắt rực lửa của người phía sau. 

 

Không thấy Lục Hạo nói gì, tôi tiếp tục: “Hai ngày nữa em sẽ đi Ba Lan!”

 

Giọng anh ấy hơi khàn: “Ba Lan?”

 

"Vâng!”

 

Anh ấy cụp mắt tôi không rõ cảm xúc lúc này trong lòng mình là gì. Cứ cho là tôi muốn chạy trốn đi cũng được. 

 

"Hạ Lan La." Lục Hạo ngước mắt nghiêm túc nhìn tôi, ánh mắt đen láy như hắc thạch, sâu thẳm và đẹp đẽ, khiến tim tôi bỗng hẫng một nhịp: “Nếu em vì chuyện đêm qua thì…”

 

“Không anh Hạo! Chúng ta đều đã trưởng thành, vả lại…

 

Anh ấy nheo mắt khẽ mỉm cười, trông như một tên lưu manh: “Vậy là em muốn trốn tránh trách nhiệm!”

 

“Anh sẽ đi cùng em, Ba Lan chứ gì, hai hôm nữa!”

 

Lục Hạo nói xong thì vội vã rời đi, thậm chí còn không ăn sáng, cũng không để tôi nói thêm gì. 

 

Tôi biết anh ấy rất bận. Để có thể đi cùng tôi sẽ cần phải sắp xếp nhiều lắm.  Trước nay Lục Hạo vẫn vậy, luôn ở bên tôi, quan tâm chăm sóc. Thế mà đêm qua tôi lại vô lương tâm coi anh ấy là thế thân của tra nam. Thực xấu hổ. 

 

Tôi ngồi vào bàn ăn, mở hộp đồ ăn mà Lục Hạo mang tới. Là món tôi thích, tôi lại nghĩ về Khang Hàn. Anh ta chưa từng mua đồ ăn cho tôi. Ngay cả việc tôi yêu ghét thứ gì chắc chắn cũng không biết. 

 

Tôi, Khang Hàn và Lục Hạo cùng học cấp 3. Chơi với nhau. Nhưng Lục Hạo lại giống người thân của tôi hơn, có lẽ vì ba mẹ anh qua lại thân thiết với ba mẹ tôi. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tinh-yeu-cua-ke-dien/chuong-3-trach-nhiem.html.]

 

Hồi đó Khang Hàn rất đẹp trai, được ví là nam thần quốc dân. Rất nhiều cô gái thích anh ta, nhưng anh ta lại thích một bạn học tên Giang Ly. Chỉ là cô bạn này không để một kẻ nghèo hèn có vẻ ngoài đẹp trai như anh ta vào mắt. 

 

Trong một lần đi học về, tôi bị bắ.t cóc. Mặc dù ba tôi đã đưa tiề.n chuộc. Nhưng bọn chúng lại có ý đồ xấu. May mắn lúc đó có một người đã tới cứu tôi còn bị thương ở bụng. Hoa ra đó là Khang Hàn. 

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

 

Để háo ơn anh ta, tôi đã tự hứa sẽ chăm sóc anh ta suốt đời. 

 

Mọi người xung quanh đều nghĩ tôi bị điê.n nhưng lúc đó tôi đã thích anh ta rồi. Anh ta như một anh hùng trong mắt tôi vậy. 

 

Một lần có người nói với tôi rằng Khang Hàn đã bị nữ thần của mình từ chối, cô ta nói rằng đó là vì không thích tôi luôn bám theo anh ta.

 

Thế là anh ta càng ghét tôi hơn.

 

Tôi lại không bỏ cuộc, tôi kiên trì, thậm chí còn chăm chỉ học tập để vào học cùng trường đại học với anh ta. Đương nhiên Lục Hạo cũng vậy. Anh ấy vẫn luôn ở bên trong khi tôi không hề chú ý. 

 

Tôi tưởng mình nỗ lực như vậy một ngày nào đó sẽ có thể gây ấn tượng với Khang Hàn, nhưng anh ta chỉ coi tôi như một con ruồi phiền phức.

 

Mọi chuyện khá hơn vào một ngày nọ khi anh ta bị một nhóm cô.n đồ bắ.t nạt trong một con hẻm.

 

Chính tôi đã bỏ ra một số tiề.n lớn đuổi chúng đi.

Lúc đó anh ta rất xấu hổ, quần áo đầy vết giày nhưng vẫn nhìn tôi với ánh mắt không mấy thiện cảm. Sau vụ ấy, anh ta cũng không dám lạnh nhạt với tôi nữa. 

 

À, còn vụ khác. Trong bữa tiệc của trường tôi bị mấy học sinh cá biệt quây lại. Một cô ả ác ý lấy chai nước đậ.p thẳng vào trán tôi. Chai vỡ, má.u chảy. 

 

Cô ả cảnh báo tôi đừng bám lấy Khang Hàn. 

 

Lúc đó vừa hay anh ta đi ngang qua, hình như đã nhận ra tôi, nhưng lại trực tiếp rời đi.

 

Đúng, anh ta thông minh, và tất nhiên không muốn chuốc lấy rắc rối. 

 

Chính Lục Hạo đã cứu tôi. 

 

Ngày hôm sau, tôi tới trước mặt Khang Hàn cho anh ta xem vết thương trên trán.

 

Loading...