Thư Tình - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-07-06 19:18:02
Lượt xem: 753

May mắn thay, Giang Nghiễn vẫn còn có đầu óc, không làm bẩn chiếc váy màu vàng nhạt của tôi.

Lúc tôi xuất hiện trước mặt mọi người lần nữa, vẻ mặt tôi lạnh lùng, rõ ràng đang trong cơn tức giận.

Trên mặt Giang Nghiễn vẫn còn vết tát mờ mờ.

Chẳng nói câu nào.

Khách mời dè dặt quan sát sắc mặt của hai chúng tôi, không dám hỏi câu nào.

Mẹ tôi thở dài: “Hòa Hòa, giữa vợ chồng với nhau, cần phải kiên nhẫn.”

Tôi nhớ đến hành vi buông thả vừa rồi của Giang Nghiễn, tức giận trừng mắt với anh ấy:

“Con không thể chịu được.”

Rõ ràng người bị ăn h.i.ế.p là tôi, nhưng trước mặt bậc bề trên tôi lại thành người bắt nạt Giang Nghiễn.

Thật là hết sức vô lý.

Vì bị anh ấy biết được bí mật trong cuốn nhật kí, tôi mất hết mặt mũi.

Kể từ lúc đó, tôi quay về nhà bố mẹ ở.

Trước kia đồng ý với Giang Nghiễn, mỗi tối đều trở về nhà, cũng không được thực hiện.

Lần này, Giang Nghiễn cũng vô cùng trầm tĩnh.

Thời gian trôi nhanh, đã đến mùa thu rồi.

Mấy ngày nữa, chính là sinh nhật của Giang Nghiễn.

Tôi thầm nghĩ chuẩn bị cho anh ấy một điều bất ngờ.

Tôi cố gắng hết sức, liên lạc với các bạn học cũ.

“Nghe nói bên các cô có thể mua ngôi sao phải không?”

“... Ý cô là quyền đặt tên cho ngôi sao phải không?”

“Ừm, lấy hai chòm sát nhau, một lát nữa tôi sẽ gửi tên qua cho cô.”

Sau khi quyết định xong việc này, tôi mới yên tâm đợi đến ngày sinh nhật của Giang Nghiễn.

Giang Nghiễn gần đây rất bận, thảo luận công việc kinh doanh khắp nơi, thường không kịp thời trả lời tin nhắn.

Tôi thường xuyên liên lạc với Tống Huyền.

Được anh ta đưa đi gặp mặt người nhà Tống thị.

Không biết từ khi nào, đàn sâu mọt to lớn này, đã sớm ăn mòn mọi tầng lớp xã hội.

Tống Huyền thành thạo đi vào trong đó, sớm đã không còn bộ dạng giống như trong trí nhớ tôi nữa rồi.

Tôi đã lấy được không ít bằng chứng.

Ngoại trừ Tống Kinh Bình, vì người này khá thận trọng.

Chưa bao giờ xuất hiện trong tầm mắt tôi.

Tôi vẫn muốn tiến xa hơn, nhưng Giang Nghiễn nghiêm nghị nhắc nhở tôi: “Không cần theo dõi nữa, việc còn lại cứ giao cho anh.”

Có mấy bằng chứng này, việc kinh doanh của Tống Kinh Bình đã bị tổn thất nặng nề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thu-tinh/chuong-14.html.]

Chuyện xảy ra ở kiếp trước, sẽ không xảy ra nữa chứ?

Tôi viện cớ bị bệnh, tạm thời cắt đứt liên lạc với Tống Huyền.

Hôm nay là sinh nhật của Giang Nghiễn.

Sáng sớm tôi thử que thử thai, hiện lên hai vạch, tôi lập tức gọi điện thoại.

“Tối nay anh nhớ phải về nhà, em đã chuẩn bị cho anh một bất ngờ!”

Hôm nay Giang Nghiễn có chút kiệm lời.

Tôi ríu rít nói rất nhiều.

Giang Nghiễn chỉ như vậy lắng nghe.

Cuối cùng tôi nói mệt rồi.

Nghe thấy hơi thở quen thuộc truyền đến tai nghe, không nhịn được cười đùa:

“Đang làm gì vậy? Sao không nói chuyện với em?”

Giang Nghiễn do dự hồi lâu: “Hòa Hòa, có thể chúc anh sinh nhật vui vẻ không?”

Tôi ngạc nhiên: “Anh thật không hiểu lãng mạn gì cả! Em vì tối nay, đã chuẩn bị rất lâu!”

Giang Nghiễn bật cười: “Không đợi được nữa.”

“Không nói, đợi đến tối nay.”

Thấy tôi kiên quyết như vậy, Giang Nghiễn cũng chỉ cười.

Tôi nhẹ nhàng đặt que thử thai vào trong hộp.

“Điều bất ngờ tối nay, anh sẽ không bao giờ quên được!”

“Hòa Hòa, anh yêu em.”

Lời tỏ tình này bất ngờ tới.

Tôi đỏ mặt, nhanh chóng cúp điện thoại.

Việc tôi mang thai đã kinh động đến bố mẹ.

Hai người vui mừng khôn xiết.

Mẹ đỡ tôi: “Tốt… Tốt… Đi đến bệnh viện, nhanh lên!”

Bố tôi kéo bà ấy: “Nhưng A Nghiễn vừa mới căn dặn…”

Mẹ tôi dường như nhớ ra điều gì đó, sắc mặt hơi ngưng lại: “Vậy thì gọi bác sĩ gia đình, tôi đi gọi điện thoại cho lão Tào.”

Bác sĩ Tào quanh năm chăm sóc sức khỏe của bố mẹ tôi, cũng nhìn tôi lớn lên.

Giành được tín nhiệm của bố mẹ.

Ông ấy bắt mạch cho tôi, vuốt râu cười: “Hòa Hòa, lần này, tám chín phần là chắc chắn, nhưng hôm khác vẫn phải đến bệnh viện kiểm tra mới được.”

Không khí vui mừng tràn ngập trong nhà, buổi trưa rồi nên giữ chú Tào ở lại ăn cơm.

Lúc tôi quay lại phòng ngủ trưa, điện thoại của tôi chợt hiện lên tin nhắn của Tống Huyền.

Tôi không kìm được cơn buồn ngủ, trước lúc lịm đi, tôi mơ hồ nhìn thấy dòng tin nhắn: “Hòa Hòa, chúng ta đã hứa hẹn cả đời sẽ ở bên nhau.” 

Ẩn bớt

Bình luận

2 bình luận

  • Đối với t là truyện siêu siêu hay n9 đúng mê luôn siêu rcm cho mng đọc nha 🫰🏻 Lần 1 18/6🤍

    Ngptyn 2 tuần trước · Trả lời

    • Sao đoạn cuối k nhìn đc vậy.

      Sayy 3 tháng trước · Trả lời

      Loading...