Thư Tình - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-07 10:25:20
Lượt xem: 418

“Ngày mai là tiệc sinh nhật của bố em, anh sẽ mua cho em một món quà mang tới.”

“Còn có, em nợ anh một buổi hoà nhạc.”

Tôi há miệng cắn miếng thịt vải được đưa qua, nhân tiện l.i.ế.m liếm ngón tay của Giang Nghiễn, sau khi nhìn thấy bàn tay bất động của anh ấy, mãn nguyện lẩm bẩm nói: “Vậy ngày mai gặp.”

Không có gì ngạc nhiên, bởi vì mấy lời nói đó, tối hôm đó tôi không được ăn quả vải nào.

Khóc lóc bị Giang Nghiễn kéo vào phòng ngủ.

Lúc bố tôi còn trẻ, đã từng dạy ở học viện thương nghiệp.

Học trò rải rác ở khắp mọi nơi.

Bởi vậy tiệc sinh nhật cũng đặc biệt long trọng.

Tống Kinh Bình tất nhiên cũng có trong danh sách khách mời.

Để diễn kịch giống như thật, tôi về nhà một mình.

Cha mẹ thấy tôi một mình trở về, lộ ra vẻ thất vọng.

“Hoà Hoà, con… và A Nghiễn thế nào rồi?”

Nhiều năm sau khi kết hôn, sự lạnh nhạt giữa tôi và Giang Nghiễn luôn luôn là tâm bệnh của bố mẹ.

Để lên kế hoạch chu đáo, tôi hạ quyết tâm trả lời: “Vẫn như vậy thôi.”

Bữa tiệc sinh nhật hôm nay, mối quan hệ giữa tôi và Giang Nghiễn, một lần nữa trở thành tâm điểm bàn tán của mọi người.

Giang Nghiễn đi vào, sau khi chào hỏi với thầy giáo, như thường lệ trò chuyện với người trong ngành.

Tôi mặc một chiếc váy đuôi cá màu vàng nhạt, đứng ở lan can tầng hai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thu-tinh/chuong-12.html.]

Nhìn thấy Giang Nghiễn mặc vest đeo giày tây, được đám đông bao quanh.

Hướng nội cẩn trọng.

Tống Kinh Bình đang đứng ở đối diện anh ấy.

“Giang tổng sấm rền gió cuốn, thời khắc then chốt cướp mối làm ăn của tôi, sao có thể coi là anh hùng hảo hán được?”

Giang Nghiễn cười nhẹ: “Việc quân không ngại dối lừa. Tôi và anh, đều là thương nhân, làm sao có thể là người tốt?”

Tôi chăm chú nhìn gò má của Giang Nghiễn đến mức xuất thần.

“Vạn tiểu thư.”

Có ai đó đã nhìn thấy tôi, đứng ở dưới lầu vẫy tay chào tôi.

Mọi người đều ngẩng đầu lên, phát ra tiếng kêu ngạc nhiên.

Giang Nghiễn ngừng nói, ánh mắt nhìn qua đám người, ánh mắt tối tăm của anh ấy dừng lại trên mặt của tôi trong giây lát, rồi thuận theo trượt xuống cằm tôi.

Tôi cảm thấy giống như bị bỏng vậy, tai đỏ bừng, hơi hơi nghiêng người đi xuống lầu.

Sau đó dưới cái nhìn của Giang Nghiễn, bước về chỗ Tống Huyền đang đợi một bên.

Tống Kinh Bình quét đi sự tức giận vừa rồi, cao giọng cười lớn:

“Thương trường đắc ý, tình trường không được như ý. Xem ra Vạn tiểu thư, càng thích người trẻ tuổi đẹp trai hơn.”

Tôi không dám quay đầu nhìn Giang Nghiễn.

Trong lòng đã đánh Tống Kinh Bình tám trăm lần.

Anh ta có biết chỉ tùy ý nói vài câu, có biết tối nay tôi sẽ gặp họa không.

Tống Huyền còn muốn khiêu khích Giang Nghiễn, bị tôi kéo quay lại: “Im lặng đi!”

 

Bình luận

2 bình luận

  • Đối với t là truyện siêu siêu hay n9 đúng mê luôn siêu rcm cho mng đọc nha 🫰🏻 Lần 1 18/6🤍

    Ngptyn 2 tuần trước · Trả lời

    • Sao đoạn cuối k nhìn đc vậy.

      Sayy 3 tháng trước · Trả lời

      Loading...