Thư Tình - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-07-07 03:23:05
Lượt xem: 583

Sự việc lên hot search lần này, vẫn còn chưa chìm xuống.

Lâm Hàn Tuyết biến mất không dấu vết.

Giang Nghiễn nói: “Tống Kinh Bình ở Bắc Thành có ngân hàng ngầm, một vài dòng tiền trong đó không rõ nguồn gốc, sau khi qua đó trở thành tiền sạch sẽ.”

Tôi chợt nhận ra: “Khó trách kiếp trước, anh ta trắng đen đều lấy, một tay che trời.”

Tôi ngồi trên chiếc ghế dài ngập trong ánh sáng mặt trời.

Giang Nghiễn ung dung nhìn tôi.

Đôi mắt tràn ngập ánh sáng dịu nhẹ.

“Hoà Hoà.”

Anh ấy đột nhiên gọi tôi.

Làm tôi giật mình.

Đối diện với đôi mắt đen nhánh, tôi chợt nghĩ tới những đêm không thể diễn tả được gần đây, không khỏi đỏ mặt, tim đập loạn.

“Sao đột nhiên anh lại gọi em…”

“Lần này, anh sẽ thắng.”

Tôi chống cằm, cười chớp chớp mắt, dùng đầu ngón tay sờ vòng vòng cổ áo anh ấy.

“Cái đó… Giang tổng, có muốn em giúp anh không?”

Yết hầu của anh ấy chuyển động lên xuống, nắm lấy cổ tay tôi: “Giúp thế nào?”

Tôi thì thầm rất lâu.

Vẻ mặt Giang Nghiễn trầm xuống: “Không được.”

Tôi ngồi lên trên người anh ấy: “Anh không cảm thấy, tài nguyên của Tống Huyền, tốt đến quá đáng sao?”

Tôi và Tống Huyền đều xuất thân từ trại trẻ mồ côi.

Tôi được ân sư của Giang Nghiễn nhận nuôi, đi ra nước ngoài học nhạc, cùng với sự dạy bảo nghiêm khắc của cha mẹ nuôi, mới có được thành tựu như hôm nay.

Còn Tống Huyền, mới ra mắt đã đạt đến đỉnh cao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thu-tinh/chuong-11.html.]

Nguồn tài trợ nối tiếp nhau đến, hơn nữa còn đạt giải ảnh đế vào năm ra mắt.

Tôi luôn nghĩ, là vận khí của Tống Huyền tốt.

Nhưng bây giờ biết mối quan hệ của anh ta và Tống Kinh Bình, tôi càng nghĩ ngợi nhiều hơn.

Thấy Giang Nghiễn vẻ mặt ủ rũ, có c h ế t cũng không nhả ra, tôi cười sung sướng nói:

“Thương trường là địa bàn của anh, nhưng giới nghệ sĩ, Giang tổng chưa chắc đã rõ ràng hơn em. Do đó em đi tiếp cận Tống Huyền, là cách tốt nhất. Nếu không loại bỏ cái u ác tính này sớm một chút, làm sao em có thể an tâm có con được?”

Lông mi của Giang Nghiễn run rẩy: “Con?”

Tôi hôn lên môi anh ấy: “Anh không muốn có con sao? Không muốn cho em một tương lai an nhiên hạnh phúc sao?”

“Nếu như là con gái, anh nhẫn tâm để con bé sau khi sinh ra, phải sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng sao?”

Tinh thần của Giang Nghiễn dần dần nghiêm trọng: “Anh không cho phép.”

“Được, chúng ta tâm đầu ý hợp.”

Giang Nghiễn lúc này mới ý thức được đã bị tôi dắt đi một vòng tròn, giọng nói nặng trĩu: “Vạn Hoà.”

Đối mặt với ánh mắt kiên định của tôi, anh ấy cuối cùng vẫn bị đánh bại.

“Anh đáp ứng em, nhưng, mỗi tối đều phải quay trở về bên cạnh anh.”

Đêm trước tiệc sinh nhật của bố, tôi gọi điện thoại cho Tống Huyền.

Chuông reo một hồi, Tống Huyền mới bắt máy.

Giọng nói khàn nhỏ: “Hoà Hoà, cuối cùng em cũng chịu gọi điện cho anh.”

Tôi ở trong điện thoại khóc sướt mướt.

“Tống Huyền, anh nói đúng, Giang Nghiễn là một tên khốn!”

“Tôi không nên giúp anh ta, tôi hối hận rồi.”

Cái người bị gọi là “tên khốn” đang ngồi đối diện tôi, bóc vải cho tôi.

Nghe thấy vậy, trên quả vải bị bóp in hằn dấu tay.

Giọng nói của Tống Huyền có chút thoải mái: “Em nghĩ được vậy là tốt, chúng ta cùng nhau lớn lên, anh còn có thể lừa dối em sao?”

Bình luận

2 bình luận

  • Đối với t là truyện siêu siêu hay n9 đúng mê luôn siêu rcm cho mng đọc nha 🫰🏻 Lần 1 18/6🤍

    Ngptyn 2 tuần trước · Trả lời

  • Sao đoạn cuối k nhìn đc vậy.

    Sayy 3 tháng trước · Trả lời

Loading...