Thâm tình chốn hoàng cung - Phần 5

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:38:41
Lượt xem: 160

10

 

Ta là đích nữ của Thừa tướng, hắn nhất định sẽ không để cho ta gả cho Phó Sâm, lúc ấy hắn là một kẻ ngu dốt, phóng túng và không có hy vọng được người thừa kế ngai vàng.

 

Hôm đó trong bữa tiệc ngắm hoa, ta nói chuyện với Phó Sâm, rằng Tam hoàng tử, Hoàng thượng, Thừa tướng đều sẽ không cho phép mối hôn sự này, quả thực là khó giải quyết.

 

Phó Sâm nghe xong, cười khẽ một tiếng: “Cái này không phải đơn giản sao?”

 

Nói xong, uống một ly rượu, kéo ta qua, trực tiếp hôn lên. Ta trừng to mắt, nghe thấy tiếng la hét của mọi người. Không biết từ lúc nào, khách trong bữa tiệc lại đến chỗ chúng ta.

 

Ta đẩy Phó Sâm ra, giận quá hóa cười: “Điện hạ thật là thủ đoạn, sao không dùng chiêu này với Kỳ Trà cô nương?" Nếu như vậy chắc là đã sớm cưới được Kỳ Trà cô nương như ý nguyện rồi.

 

Phó Sâm rót cho mình một ly rượu, thản nhiên nói: “Làm như vậy sẽ hủy hoại thanh danh của nàng.”

 

Còn thanh danh của ta thì sao?

 

Ta chợt bình tĩnh lại, nhìn những ánh mắt ngạc nhiên và vô liêm sỉ xung quanh mình.

 

“Điện hạ, yên lặng đợi tin tốt đi.”

 

Tin tức đích nữ phủ Thừa tướng và Tứ hoàng tử qua lại với nhau ở Ngự hoa viên nhanh chóng truyền ra ngoài, hôn sự của ta và Phó Sâm không thể không thành.

 

Khi ta trở về phủ Thừa tướng, nghênh đón ta chính là những trận roi của Thừa tướng, sau đó ta bị phạt quỳ từ đường.

 

“Hãy cho ta một lý do.” Thừa tướng lạnh lùng nhìn ta: “Ngọc Hàm, ngươi từ trước đến nay đều rất thông minh, biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm.”

 

Ta chịu đựng đau đớn trên lưng, cười mở miệng: “Phụ thân, Tam hoàng tử dã tâm quá lớn, lại còn có dòng tộc của Cao quý phi ủng hộ." Nếu Tam hoàng tử đăng cơ, sợ là khó có thể khống chế.

 

Thấy Thừa tướng không nói, ta tiếp tục nói: “Nhưng Tứ hoàng tử thì khác, phía sau hắn không có bất kỳ lực lượng nào ủng hộ, chỉ có thể dựa vào chúng ta.”

 

“Sao ngươi có thể bảo đảm Tứ hoàng tử có thể thuận lợi đăng cơ?”

 

“Phụ thân,” ta nhìn về phía Thừa tướng, không hề che giấu dã tâm trong mắt mình: “Người được nữ nhi gả, mới là Thiên tử.”

 

Thừa tướng sửng sốt, sau đó cười thành tiếng: “Không hổ là nữ nhi của ta, ngươi nói không sai, người được ngươi gả mới là Thiên tử, ha ha ha!”

 

Lòng ta nhẹ nhõm, biết hôn sự của ta và Phó Sâm đã dược định.

 

Cao quý phi biết được tin tức này, tức giận ngất đi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tham-tinh-chon-hoang-cung/phan-5.html.]

Từ đó về sau, Thừa tướng cùng Tam hoàng tử bắt đầu đấu đá với nhau.

 

11

 

Ta mở mắt ra, bờ môi nứt nẻ, bụng dưới đau rát.

 

“Tiêu Ngọc Hàm, nàng tỉnh rồi.” không biết Phó Sâm ở bên cạnh ta bao lâu, thấy ta mở mắt, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng: “Trẫm đi gọi thái y lại đây.”

 

Ta khoát tay áo, cố gắng chống đỡ thân thể ngồi dậy. Phó Sâm thấy vậy, lập tức đỡ ta.

 

“Thiếp bị làm sao sao vậy? Vì sao bụng dưới lại đau như vậy?”

 

Tay Phó Sâm đỡ ta run nhè nhẹ.

 

“Hoàng thượng?”

 

“Tiêu Ngọc Hàm,” Phó Sâm hai mắt đỏ bừng nhìn ta: “Con của chúng ta, không còn nữa.”

 

Con!

 

Ta theo bản năng sờ sờ bụng của mình, khó trách trong khoảng thời gian này ta thích ngủ như thế, đúng là có thai sao?

 

Sự sống đến và đi đều im lặng như vậy.

 

“Tiêu Ngọc Hàm, trẫm, xin lỗi.” Phó Sâm nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, từng giọt nước mắt nóng hổi rơi trên tay ta.

 

“Không cần lo lắng, thiếp cũng không có ý định có con. Đứa bé này vốn là không giữ được.”

 

Sự lạnh lùng của ta vượt quá sức tưởng tượng của Phó Sâm, hắn nhìn ta với vẻ khó tin: “Đó là đứa con đầu lòng của chúng ta, sao nàng có thể, sao có thể lạnh lùng như vậy!"

 

“Bệ hạ có thời gian suy nghĩ những thứ này, chi bằng suy nghĩ một chút về kế hoạch tiếp theo của Thừa tướng, cùng với tình huống hiện tại của Uy Vũ Đại tướng quân.”

 

Phó Sâm buông tay ta ra, đáy mắt tràn đầy sự tổn thương, hơn nửa ngày, hắn mới che mặt, nở nụ cười: “Tiêu Ngọc Hàm, ha ha, từ đầu đến cuối, trong mắt nàng đều không có vị trí của trẫm, nàng chỉ để ý đến quyền lực.

 

Ta không nói gì.

 

Phó Sâm, hắn vẫn quá ngây thơ rồi.

 

Đợi Phó Sâm đi rồi, ta khẽ vuốt ve bụng mình. Thật không thể tưởng tượng nổi, nơi này đã từng có một đứa bé, ta bất giác nở nụ cười nhưng nhanh chóng dập tắt. Cho dù thế nào đi nữa, với thân thể nguy kịch của ta, căn bản là không thể sinh ra được.

 

Bình luận

1 bình luận

  • ngay từ đầu đã xác định sẽ là bi kịch rồi, địa vị cùng hoàn cảnh của cả 2 quá khác nhau,mong cầu từ đầu cũng khác nhau, nam9 biết rõ tình cảnh của bản thân, ko có quyền lựa chọn, đối với nu9 ái hận đan xen,gút mắc quá nhiều, ko thể bày tỏ.. chung quy là âm dương cách biệt,kiếp này bỏ lỡ... thank chủ nhà đã uppp

    ebe 1 tuần trước · Trả lời

    Loading...