Thâm tình chốn hoàng cung - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:32:52
Lượt xem: 255

06

 

Lúc ta đi bái kiến phụ thân, hắn đang chơi cờ. Hai quân cờ trắng đen, tự mình đánh cờ với mình.

 

“Phụ thân.” Ta hành lễ.

 

“Con đến rồi.” Thừa tướng gật đầu với ta: “Chơi một ván với ta đi.”

 

“Phụ thân quên rồi sao, con không giỏi đánh cờ.”

 

Thừa tướng bừng tỉnh đại ngộ: “Đúng vậy, xem trí nhớ của ta này, lại nhầm lẫn giữa con và Nhân Nhân.”

 

Nhân Nhân, là tên của mẫu thân ta.

 

“Đừng đứng, ngồi đi.”

 

Ta vâng lời ngồi đối diện Thừa tướng.

 

Vừa dứt quân, Thừa tướng hình như vô tình nói chuyện phiếm với ta: “Mấy ngày sắp tới phủ Uy Vũ Đại tướng quân sẽ có tin vui.”

 

“Đúng vậy, Cao quý phi rất vừa ý con dâu này.”

 

“Vậy sao?" Thừa tướng khẽ nở nụ cười: “Thế cục này sợ là lại thay đổi.”

 

“Thế lực quá lớn, dã tâm cũng lớn.”

 

Một quân cuối cùng rơi xuống, ván cờ kết thúc.

 

Thừa tướng nhìn ta thật kỹ: "Con nói đúng, dã tâm quá lớn, cũng không phải là chuyện tốt. con thấy Tam hoàng tử thế nào?”

 

Vẻ mặt ta không thay đổi: “Tham, ác.”

 

Cái gì cũng muốn, cái gì cũng bắt.

 

“Dù sao cũng là người của hoàng thất, không tranh không đoạt mới là tội.” Thừa tướng đứng dậy “Thời gian không còn sớm, con cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

 

“Vâng, phụ thân.”

 

Không lâu sau, ta nghe được tin về việc hủy bỏ hôn ước.

 

Miếng ăn tới miệng còn bị mất, Cao Quý phi tức giận đến hôn mê bất tỉnh.

 

Vị phụ thân kia của ta, thật đúng là tinh đời.

 

07

 

Quá khứ rõ ràng trước mắt, tang lễ của ta quy mô rất lớn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tham-tinh-chon-hoang-cung/phan-3.html.]

Mặc kệ Phó Sâm chán ghét ta thế nào, ta vẫn là Hoàng hậu trên danh nghĩa của hắn, thể diện bề ngoài vẫn phải làm.

 

Sau khi bãi triều một tuần, Phó Sâm mệt mỏi ngồi trên long ỷ.

 

Nếu không phải ta biết bảy ngày nay hắn luôn ngẩn người, thật sự sẽ cho rằng hắn là bị tiểu yêu tinh nào đó hút hồn.

 

Bay xung quanh Phó Sâm, ta thấy các quan viên bên dưới như những con dã thú, vì lợi ích của mình mà cãi nhau không ngừng. Trong lòng ta có chút ngạc nhiên. Những quan viên vẫn buộc tội ta lòng dạ rắn rết, không xứng làm Hoàng hậu, ta còn tưởng rằng họ rất liêm chính, hiên ngang lẫm liệt.

 

“Bệ hạ, chuyện cứu trợ thiên tai, thật sự là không còn ngân lượng.” Lại bộ thượng thư khó xử: “Gần đây quân lương căng thẳng, quốc khố trống rỗng.”

 

Phó Sâm không nói lời nào, mặt không chút thay đổi, ngón tay chỉ lên long ỷ. Ta biết, đó là dấu hiệu của sự thiếu kiên nhẫn của hắn.

 

Lại bộ thượng thư vẫn tiếp tục nhắc tới: “Hoàng thượng, vi thần đề nghị trước tiên hãy gia tăng thuế má, chờ qua khỏi giai đoạn này, sẽ khôi phục lại như trước.”

 

Cuối cùng Phó Sâm cũng mở miệng, không nhìn ra vui hay buồn: “Gần đây ái khanh có vẻ khá giàu có, tháng trước còn mở tiệc chiêu đãi khách ở lầu Hỉ Duyệt sao?”

 

Lầu Hỉ Duyệt là quán rượu lớn nhất hoàng thành, một bàn đồ ăn có khi cao tới vạn lượng bạc.

 

“Bệ hạ!" Lại bộ thượng thư lập tức quỳ xuống.

 

Phó Sâm cười nhạo: "Trẫm có tới đó ăn cơm ké. Lại bộ thượng thư thật lợi hại, e rằng còn nhiều tiền hơn quốc khố.”

 

“Bệ hạ tha mạng!" Lại bộ thượng thư dập đầu sưng đỏ cả trán, mồ hôi lạnh toát ra.

 

“Lại bộ thượng thư, ngân lượng và quân lương cứu trợ thiên tai lần này trẫm không muốn nghe có tin tức gì xấu truyền đến.” Phó Sâm đứng dậy, liếc mắt nhìn Lại bộ thượng thư: “Lui triều”

 

“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn tuế!”

 

Nhìn Phó Sâm như vậy, ta quả thực không dám đánh đồng hắn với lúc người lúc mới gặp mặt. Hắn đã trở thành một đế vương đủ tư cách.

 

Trong ngự thư phòng, Phó Sâm cho người hầu lui, nói với không khí một câu: "Kết quả thế nào?”

 

Không biết từ đâu một người xuất hiện, quỳ bên cạnh Phó Sâm. Ta biết, đó là ám vệ của Phó Sâm.

 

“Đã tìm được Thừa tướng, Tam hoàng tử vẫn không rõ tung tích.”

 

Phó Sâm vuốt cằm: “Dẫn đường.”

 

Ám vệ dẫn Phó Sâm ra khỏi cung đi vào một căn phòng nhỏ.

 

Người trong phòng long bào tả tơi, nhưng vẫn có thể thấy được uy nghiêm từng có.

 

Phụ thân, ta hơi sửng sốt.

 

Sau khi Phó Sâm đăng cơ, Thừa tướng khẩn trương hy vọng ta có thể sinh hạ một hoàng tử, diệt trừ Phó Sâm, cầm giữ ấu chủ. Ta làm sao có thể làm theo ý hắn mong muốn mà trừ khử Phó Sâm, bước tiếp theo e là sẽ trừ khử ta.

 

Ta liên hợp với Phó Sâm, từng bước một đoạt lấy quyền lực trong tay Thừa tướng, thu thập chứng cứ phạm tội của hắn, nhốt hắn vào đại lao.

 

Phó Sâm muốn g..iết hắn, ta lại thả hắn đi. Cũng chính vì thế mà Phó Sâm cũng có ý định muốn g..iết ta. Bởi vì sức mạnh của ta vượt quá sức tưởng tượng của hắn.

Bình luận

1 bình luận

  • ngay từ đầu đã xác định sẽ là bi kịch rồi, địa vị cùng hoàn cảnh của cả 2 quá khác nhau,mong cầu từ đầu cũng khác nhau, nam9 biết rõ tình cảnh của bản thân, ko có quyền lựa chọn, đối với nu9 ái hận đan xen,gút mắc quá nhiều, ko thể bày tỏ.. chung quy là âm dương cách biệt,kiếp này bỏ lỡ... thank chủ nhà đã uppp

    ebe 1 tuần trước · Trả lời

    Loading...