Thái tử học làm mẹ - Phần 12

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:27:23
Lượt xem: 1,364

12

Trong Điện, Lục Minh Hi ướt như chuột lột và Hách Liên Ngọc y phục rách rưới đang quỳ ở phía dưới, Hoàng đế và Quý phi ngồi phía trên, ta đứng bên cạnh Hoàng đế, thầm khóc.

Đây là cách ta đã rèn luyện từ khi còn nhỏ, mỗi lần có người bắt nạt ta, lúc đi cáo trạng, ta sẽ chỉ thẳng mặt thủ phạm đó, không nói lời nào mà khóc lớn.

Thủ phạm bị ta chỉ vào, bị đánh thừa sống thiếu c..hết, sau đó không dám bắt nạt ta nữa.

Chỉ trừ mỗi Diệp Lâm Lang, lần nào ta cũng thành công.

Hách Liên Ngọc lúc này cảm thấy rất áy náy, nói với Hoàng đế: "Lão Đăng, trước tiên hãy nghe cô giải thích."

Hoàng đế nói với mẫu thân ta: “A Dung, chuyện này nhất định có ẩn ý gì đó. Hay là nghe xem Thái tử nói đã?”

Mẫu thân ta tức giận đập bàn: “Này Hách Liên Đăng, nhi tử của ngài đã phá hỏng mối hôn sự của nữ nhi của ta, còn giải thích gì nữa?”

Hách Liên Ngọc kiên định nói: “Dung Phi, chuyện là thế này, cô nghe tin Lục công tử với công chúa đi xem hoa đăng, sợ rằng Lục công tử bắt nạt nàng ấy, chính vì thế nên đi theo cả một đường, từ người bán hàng rong, đến người chèo thuyền…..”

Ta hét lên: “Ngài còn hóa trang thành cây đèn lồng nữa à?”

Hách Liên Ngọc: "Vấn đề không phải ở chỗ đó. Vấn đề là Lục Minh Hi dám ăn cùng một cây kẹo với Ngọc Hi công chúa. Cái này có bình thường không?"

Lục Minh Hi vẻ mặt có chút áy náy: "Điện hạ, đây quả thật là..."

Ta đẩy hắn ra: Hách Liên Ngọc, lúc ngài ăn hết đầu quả dâu tây và vỏ dưa hấu còn sót lại của ta, sao ngài không hỏi chuyện này có bình thường không?"

Lục Minh Hi: “Việc này không bình thường.”

Hách Liên Ngọc: “Ngươi lắm mồm! Phụ Hoàng, Lục Minh Hi còn muốn lợi dụng lúc Tiểu Khê muội muội bị choáng, tội đáng muôn c..hết!”

Lục Minh Hi: "Oan uổng quá! Thần không có!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thai-tu-hoc-lam-me/phan-12.html.]

Ta: "Oan uổng quá! Ta căn bản không hề lợi dụng!"

Lục Minh Hi và Hách Liên Ngọc lập tức trừng mắt nhìn ta.

Ta ho khan một tiếng: “Hách Liên Ngọc, ngài mỗi đêm ôm ta ru ngủ, chiếm lời ta, ngài cũng đáng c..hết sao?”

Lục Minh Hi trợn to hai mắt, dáng vẻ không tin được nhìn Hách Liên Ngọc: "Hai người? Hai người!"

"Ngươi lí trí chút đi, cô chỉ ôm ngươi, cái gì cũng không làm."

Lục Minh Hi không chấp nhận nổi, thấp giọng lẩm bẩm “xuân đến một màu xanh” rồi tuyệt vọng bỏ đi.

Hoàng đế và mẫu thân gọi hai người chúng ta đến chất vấn.

"Ngươi cái gì cũng không làm? Không phải là không được đó chứ?"

Ai nói ta không được?

Ta đúng là quá được mà, ta hằng đêm gối đầu vào n.g.ự.c ngài ấy ngủ, cảm nhận được rõ ràng hơi thở nặng nề của ngài ấy, khó khăn nói: “Bảo bối, nàng đúng là một con lợn nhỏ.”

Bầu không khí ái muội biến mất ngay lập tức.

Ta tức giận đ.ấ.m vào n.g.ự.c ngài ấy, ngài ấy nói: “Xoa tim mềm mềm”.

Ta đá ngài ấy một cái, ngài ấy nói: "Cưng chiều."

Thỉnh thoảng nửa đêm ta thức giấc, đều có thể nhìn thấy dáng vẻ hiền từ của ngài ấy đang tần tảo vá y phục cho ta, không khỏi khiến người ta rùng mình.

Lúc này, ta nghe thấy giọng nói chính trực của Hách Liên Ngọc ở bên dưới: "Phụ Hoàng, Tiểu Khê là muội muội của cô. Sao cô có thể làm chuyện không bằng cả cầm thú với muội ấy?"

Ta đoán rằng đợi ta c..hết rồi, Hách Liên Ngọc cũng không hết nói.

Bình luận

1 bình luận

Loading...