Thái tử học làm mẹ - Phần 13 (END)

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:22:52
Lượt xem: 1,159

13

Đêm đó, Hách Liên Ngọc vẫn ru ta ngủ như thường lệ.

Ngài ấy đang cầm trên tay kiệt tác mới phát hành của Lục Minh Hi - "Tiểu thuyết sóng xanh “Ca ca sủng ái" với vẻ mặt trang trọng.

Giọng nói trong trẻo của ngài ấy càng đọc càng nghiêm túc, ta càng nghe thấy có điều gì đó không ổn.

Cốt truyện của cuốn sách này nghe có vẻ quen thuộc quá?

Nữ chính Lục Ba là em gái kế của nam chính, Lục Ba ngây thơ dễ thương nhưng nam chính lại có ác ý với nàng ấy, dụ nàng ấy ngủ chung giường, thậm chí còn cho thuốc k.í.c.h d.ụ.c vào trà của Lục Ba.

Hách Liên Ngọc đọc chưa xong, tức giận ném sách xuống: "Vớ vẩn! Tên khốn Lục Minh Hi này dám viết sách châm biếm chúng ta!"

"Đúng vậy, làm sao có thể hạ thuốc chứ, làm sao chuyện như vậy có thể xảy ra chứ!"

Ta vỗ nhẹ và đưa cho ngài ấy một tách trà, giúp ngài ấy bình tĩnh lại.

Hách Liên Ngọc uống một hơi không thèm nhìn, sau đó lại cầm cuốn sách lên: “Cô xem xem hắn còn viết gì nữa!”

Tất nhiên là viết những thứ không thể xuất bản được rồi.

Cốt truyện sống động, ngôn từ rực lửa đến nỗi Hách Liên Ngọc cảm thấy trán đổ mồ hôi nóng, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, hô hấp trở nên gấp gáp.

Hắn cau mày, cởi chiếc cúc đầu tiên trên cổ áo ra rồi hỏi ta: "Tiểu Khê, ngươi có cảm thấy có gì đó không đúng không?"

Quả nhiên có gì đó không đúng, tác dụng của thuốc này quá tốt!

Ta lao tới tiếp tục cởi cúc áo giúp ngài ấy: "Ca ca, ngài có nóng không? Nóng thì cởi ra đi! Ta giúp ngài!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thai-tu-hoc-lam-me/phan-13-end.html.]

Hách Liên Ngọc vô thức nắm lấy tay ta: “Không được, cô còn chưa đọc xong…”

"Đọc cuốn sách vớ vẩn này làm gì? Bỏ tay ra, ta cởi thắt lưng giúp ngài.”

"Không được...Tiểu Khê….. sẽ biến chất đó."

Giọng phản kháng của Hách Liên Ngọc dần dần nhỏ đi, ta lại hoảng sợ với lấy cuốn sách rách nát kia: "Chờ một chút, trong sách không viết như vậy, người nhẹ một chút!"

Nửa mơ nửa tỉnh, chợt nhớ tới lời vừa rồi Hách Liên Ngọc nói: “Sẽ biến chất đó.”, ta ngơ ngác hỏi ngài ấy: “Ngài vừa nói cái gì sẽ biến chất cơ?”

Hách Liên Ngọc cúi đầu thật sâu nhìn ta: “Tình mẫu tử sẽ biến chất.”

Đ..iên à!

Ngày hôm sau, ta toàn thân đau nhức xuống giường, nghe nói Lục Minh Hi biết tin liền chạy đến mắng ngài ấy trước mặt mọi người: "Thái tử Điện hạ, sao lại làm chuyện không bằng cầm thú với muội muội của ngài thế kia?"

Hách Liên Ngọc trầm mặc hồi lâu: “Chỉ trích quả nhân, lôi xuống c.h.é.m đầu!”

Hoàng đế nghe xong liền vui vẻ vỗ bụng, lập tức ban hôn cho chúng ta.

Ta vui vẻ cả ngày, sau nhiều tháng lên kế hoạch, cuối cùng ta cũng có được Hách Liên Ngọc, có thể ở mãi trong cung ngày ngày được gặp mẫu thân.

Ta xuất cung báo tin vui với Diệp Lâm Lang, sau khi trở về cung thì phát hiện cẩu Hoàng đế thoái vị rồi, Hách Liên Ngọc đăng cơ, cẩu Hoàng đế đưa mẫu thân ta du ngoạn Giang Nam.

Nhìn Hách Liên Ngọc mặc long bào khâu tám cái túi đi về phía ta, ánh mắt ta tối sầm, giọng run run hỏi: "Cái đó, tình mẫu tử…. có thể biến trở về được không?"

Hách Liên Ngọc nhướng mày: “Nàng nói xem?”

(--END--)

Bình luận

1 bình luận

Loading...