Ta ở trong cung làm sát thủ - Phần 7

Cập nhật lúc: 2024-07-03 20:59:57
Lượt xem: 75

16

Sau này tôi mới nhận ra rằng có thể mình đã hoàn toàn bị Cẩu Hoàng đến lừa.

Hắn thực sự có mười hai viên Vong Ưu đan, tổng cộng đúng mười hai viên.

Vậy đêm đó hắn...

“Không sai, trẫm muốn thử xem sau khi độc phát có thể đổi lại hay không, lấy viên Vong Ưu đan đó đi nghiên cứu cách chế tạo, nhất cử lưỡng tiện.”

“Cách chế tạo” Hai mắt ta sáng ngời: "Ngươi nghiên cứu được cách chế tạo rồi rồi?"

Vậy thì tự nay về sau ta sẽ không bị khống chế bởi độc dược mà đi làm thích khách nữa.

Nghĩ đến việc có cơ hội có thể bước chân vào giang hồ, du ngoại Đại Xuyên...

Ta không muốn c..hết.

Ta cảm thấy mình còn có thể đấu tranh thêm một chút.

"Đây là tất cả những gì ngươi theo đuổi sao? Ngươi sẽ phụ thuộc vào thuốc suốt đời sao?" Cẩu Hoàng đế nhướng mày: “Trẫm đã lệnh Ôn thái y nhanh chóng hồi kinh, dịch bệnh ở Chu thành đã có tiến triển, không cần hắn trông coi, chờ hắn trở về sẽ có hi vọng giải độc trên người ngươi.”

???

Vừa rồi có phải ta nghe được tin tức gì khủng khiếp không?

Ta không nghe nhầm chứ?

Sinh thời ta vẫn có thể đợi bản thân được giải độc sao?

Nếu như độc thật sự có thể giải, ta đây hoàn toàn được tự do, không hề bị quản chế bởi bất cứ thứ gì...

Niềm vui bất ngờ khiến ta choáng váng, nước từ mắt ta trào ra, chảy xuống má.

Đôi mắt mắt đẫm lệ của ta nhìn về phía Cẩu Hoàng đế, cảm giác hình tượng của hắn trong nháy mắt ta hùng vĩ cao lớn hơn rất nhiều.

Nhưng sau một khắc - -

“Nhưng trẫm có một điều kiện.”

“... Điều kiện gì?”

Quả nhiên Cẩu Hoàng đế vẫn là Cẩu Hoàng đế.

“Giết Nghiêm Thân, trẫm sẽ cho ngươi thuốc giải.”

Nghiêm Thân, là Nghiêm Ngự Sử, là phụ thân của Nghiêm quý phi.

Mắt ta ráo hoảnh.

“Không phải hắn nhiễm dịch bệnh sao? Nghe nói nguy hiểm đến tính mạng mà.

Không cần ta g..iết chứ?

“Được Ôn thái y cứu rồi." Giọng điệu nhàn nhạt của hắn trần thuật.

「……」

Cho nên người của hắn cứu sống, lại để cho ta đi g..iết? Cái quái gì đây?

"Cứu người là bổn phận của thầy thuốc, gi..ết người là bổn phận thích khách của ngươi, có gì không đúng sao?"

“... Ngài nói đều đúng." Người thức thời là trang tuấn kiệt.

“Nhưng chỗ Nghiêm quý phi... " Ta thừa nhận ta vẫn có chút rối rắm.

“Nếu ngươi sợ nàng thương tâm khổ sở bị kích thích, ngày mai đến cung bảo vệ nàng dưỡng thai xem như bồi thường, chờ Nghiêm Thân c..hết, trẫm sẽ đưa ngươi xuất cung, trả lại tự do cho ngươi... " Cẩu Hoàng đế dừng một chút: "Thêm vàng bạc.”

“Đến lúc đó ngươi cũng sẽ không gặp lại nàng, vĩnh viễn không gặp lại, không cần áy náy." Hắn lại bổ sung một câu.

Ta thấy có lý.

Nhưng... lời nói của Cẩu Hoàng đế còn có thể tin sao?

17

Ta thừa nhận ta vẫn bị Cẩu Hoàng đế thuyết phục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ta-o-trong-cung-lam-sat-thu/phan-7.html.]

Không thể trách ta được.

Thật sự là chuyện giải độc lực hấp dẫn quá lớn.

Trên đời này ai không muốn tự sống do tự tại?

Trước kia ta cảm thấy c..hết thì cứ c..hết, là bởi vì bị độc này trói buộc, mọi chuyện ta làm đều là bị người khác ép buộc.

Sống không thể theo ý mình, có ý nghĩa gì đâu.

Nhưng hiện tại, ta biết được mình có cơ hội sống như một người bình thường, lý do gì không đi đánh cược một phen?

Huống chi người ta được yêu cầu g..iết còn là đại thần gian nịnh trong triều, nếu có thể thành công, nhất định sẽ được người đời người khen ngợi.

Cho nên hành động này của ta chính là đang hành hiệp trượng nghĩa.

Ta đã tự xây dựng tâm lý cho mình.

Nhưng mà, khi ta nhìn thấy Nghiêm quý phi, tòa thành trong lòng ta lập tức sụp đổ.

Người ta g.i.ế.c chính là phụ thân của nàng, nàng nhất định sẽ hận ta đi, huhuhu...

Ta còn muốn làm mẹ nuôi của đứa bé trong bụng nàng (tuy rằng Cẩu Hoàng đế chắc chắn sẽ không đồng ý).

“Ngươi là A Ninh phải không? Không cần quỳ, đứng lên ngồi đi.”

Quý phi nàng thật dịu dàng, huhu...

Ta đứng dậy chuẩn bị tìm cái ghế ngồi xuống, lại bị quý phi kéo lên ngồi ở bên cạnh nàng.

"Cái này... không hợp quy củ mà." ta dịu dàng từ chối.

“Không sao, bổn cung nhìn ngươi thấy thân thiết, ngươi cứ ngồi đi.”

Thân thiết?

Chẳng lẽ quý phi nương nương đã quên mối quan hệ giữa nàng và ta?

"À đúng, bổn cung còn muốn nhận lỗi với ngươi, trước kia là bổn cung không hiểu chuyện, kiêu ngạo ương ngạnh không ra dáng, mấy ngày gần đây may mắn được hoàng thượng dốc lòng dạy dỗ, mới hiểu được chút đạo lý làm người..."

Nhìn vẻ mặt quý phi hạnh phúc, ta đoán nàng nhất định nhớ lại hình ảnh ấm áp ta dạy nàng làm người, đọc sách kể chuyện xưa cho hài tử trong bụng nàng.

Ôi, nữ nhân này thật ngây thơ.

Cẩu Hoàng đế nào có thể dốc lòng dạy dỗ nàng chứ, hắn đã sớm chạy vào trong cung của Trân phi cùng Trân phi chung giường.

Đáng tiếc, làm chuyện tốt rõ ràng là ta, lại đội mặt Cẩu Hoàng đế, mà Cẩu Hoàng đế vì muốn g..iết phụ thân nàng ta lại trở thành kẻ thù g,,iết phụ thân nàng...

Cả đời này đều nói không rõ...’

Thật khổ sở... huhu...

Ta cúi đầu vẫn thương tâm, không nhìn thấy trong ánh mắt Nghiêm quý phi nhìn ta tràn ra dịu dàng.

18

Cẩu Hoàng đế nói, Nghiêm lão tặc đầu tháng tám sẽ trở về, từ Chu thành đến kinh thành đi đường ước chừng gần mười ngày, trước Trung thu là có thể đến kinh.

Như vậy, ta còn có hơn hai tháng thời gian chuẩn bị.

Trong lúc này, Cẩu Hoàng đế nói lời giữ lời mà an bài ta ở cung Hi Vi.

Ta lại bắt đầu cuộc sống đọc sách kể chuyện xưa cho đứa nhỏ trong bụng Nghiêm quý phi.

Nhưng khác với lúc trước, lần này ta lấy thân phận cung nữ A Ninh.

Cẩu Hoàng đế ba ngày hai bữa cũng sẽ đến thăm một chút, đối với Nghiêm quý phi làm bộ làm tịch tỏ vẻ quan tâm.

Đáng tiếc Nghiêm quý phi nhìn không ra hắn giả vờ giả vịt, mỗi lần đều cúi đầu mỉm cười, thẹn thùng như một đóa thủy liên hoa không chịu nỗi gió lạnh.

Mỗi lần như vậy, những cung nữ như chúng ta đều được cho lui xuống, chỉ để lại hai người bọn họ ở trong phòng khanh khanh ta ta.

Ta nghĩ đến chuyện có lúc, Nghiêm quý phi đỏ mặt nói với ta: “Thái y nói, chỉ cần... Chỉ cần cẩn thận một chút... Không có gì đáng ngại.”

Chợt cảm thấy chuông báo động vang lên.

Cẩu Hoàng đế sao có thể cẩn thận, nếu hắn cẩn thận, ngay từ đầu sẽ không để Nghiêm quý phi mang thai con của hắn.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...