Ta ở trong cung làm sát thủ - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-07-03 21:02:06
Lượt xem: 64

Vì thế, mang theo một trái tim lo lắng, ta ngồi xổm dưới cửa sổ bên ngoài tường, cẩn thận từng li từng tí bám vào mái hiên nghe lén tiếng nói nhỏ nhẹ trong phòng.

Nhưng mà, không biết có phải vì rất hay bị phòng nghe lén hay không, cửa sổ phòng ngủ của quý phi giấy dán đặc biệt dày, cho dù ta dán lỗ tai lên cũng nghe không rõ ràng.

Trong cung quý phi có một tiểu thái giám rành mấy chuyện này, bày mưu tính kế cho ta, tìm một ống trúc rỗng ruột, dạy ta dán một đầu ống trúc vào lỗ tai, một đầu khác dán vào cửa sổ, sẽ có thể nghe được thanh âm trong phòng.

Sau đó ta nghe được giọng nói dịu dàng hiếm có của Cẩu Hoàng đế.

“Còn muốn không?”

Quý phi thẹn thùng đáp: "Muốn...”

Khốn kiếp, muốn cái gì muốn, không thể muốn!

Con nuôi của ta không chịu nổi sự giày vò của các ngươi!

Trong lòng ta sốt ruột, "bụp" một tiếng, ống trúc đ.â.m thủng cửa sổ giấy.

Cảnh tượng nhất thời rất xấu hổ.

Nhưng A Ninh ta không sợ.

Cơ hội khó có được, ta vội vàng dán lỗ tai ở trên ống trúc đổi thành mắt, nhìn phong cảnh vô hạn bên trong.

Nhưng đáng tiếc, ta chỉ thấy được long bào của Cẩu Hoàng đế.

Hắn đã đi tới bên cửa sổ.

Hắn đẩy cửa sổ ra.

.Thế là mọi chuyện phát triển thành việc ta và Cẩu Hoàng đế đứng bên cửa sổ nhìn nhau chằm chằm.

“Ngươi học nhìn trộm từ bao giờ?" Cẩu Hoàng đế chế giễu.

“Quý phi không thể muốn." Ta cứng cổ.

“... "Cẩu Hoàng đế im lặng.

Hắn dứt khoát xoay người ngồi xuống bên cạnh quý phi, cầm lấy một chùm nho trước mặt quý phi, nghiêm túc nói: “Nghe thấy chưa? Nàng không thể muốn.”

Sau đó ta liền thấy Nghiêm quý phi ngồi ngay ngắn trên giường, che miệng cười đến khom lưng.

À, quên nói, bọn họ ăn mặc rất chỉnh tề.

19

Sau đó, Cẩu Hoàng đế rời đi.

Quý phi cho người dọn thêm một đĩa nho nữa và nghiêm túc hỏi ta: “Bổn cung hiện tại có thể muốn hay không?”

「……」

Ta nghi ngờ mình bị quý phi đùa giỡn, nhưng không có chứng cớ.

20

Về sau, Cẩu Hoàng đế hẹn ta nói chuyện bí mật.

Cũng nghiêm trang hỏi ta: “Có phải ngươi mơ ước nữ nhân của trẫm không?”

「……」

Ta muốn nói là ta muốn nhi tử của hắn, nhưng ta không dám.

21

Cẩu Hoàng đế cho ta hai cái kế hoạch ám sát Nghiêm lão tặc.

Kế hoạch một là ở ngoài cung, kế hoạch hai là ở trong cung.

Hắn hi vọng ta có thể theo làm đúng kế hoạch, như vậy hắn sẽ tương đối thu dọn tàn cuộc và đưa ta rời khởi kinh.

Nhưng mà...

"Theo lý mà nói, trong cung không phải địa bàn của ngài sao?" Ta nghiêm túc đặt câu hỏi.

Cẩu Hoàng đế dùng một ánh mắt "Ngươi quá chậm tiêu" nói cho ta biết hắn mặc kệ ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ta-o-trong-cung-lam-sat-thu/phan-8.html.]

Sau này, ta mới hiểu được, Cẩu Hoàng đế chính là c..hó, hắn muốn g..iết Nghiêm lão tặc, rồi lại không muốn bị người ta biết sẽ làm hỏng thanh danh của hắn.

Điều này phải nói thế nào nhỉ?

Vừa muốn làm con đĩ, lại muốn lập đền thờ trinh tiết?

Ầy, những lời này có thể không đúng lắm, dù sao ta cũng không có văn hóa gì.

Mùng tám tháng tám, Nghiêm lão tặc rốt cuộc cũng về đến kinh.

Hắn mang theo một nhóm lão đầu của Thái bệnh viện, được quan binh hộ tống tới từ cửa thành cửa cung, dân chúng ven đường đều ngưỡng mộ, reo hò, khung cảnh náo nhiệt, các ngõ gần như vắng tanh.

Tất nhiên là ta không tận mắt nhìn thấy. Có chuyện không ổn, cung nữ biết Nghiêm quý phi quan tâm đến phụ thân của mình nên đi hỏi thăm, nói cho quý phi nghe.

Nghiêm quý phi nghe xong tất nhiên là rất vui vẻ.

Trong mắt nàng, phụ thân của nàng không chỉ gặp đại nạn không c..hết, còn vì hoàng thượng hoàn thành công việc, còn giành được sự tôn trọng và kính yêu của bách tính.

Quả thực là chuyện rất tốt.

So với điều này thì ta có vẻ không vui lắm.

Mặc dù chúng ta, những thịc khách không bao giờ quan tâm đến danh tiếng của mình khi còn sống hay sau khi c..hết, nhưng thà g..iết một đại thần gian nịnh mà mọi người kêu gọi đánh đập còn hơn là g..iết một đại thần gian nịnh đã có thành tựu.

Hơn nữa còn là cơ hội chính ta cung cấp cho đại thần gian nịnh này.

Cẩu Hoàng đế lại càng không vui.

Nghiêm gia vốn thế lớn, hiện giờ trong lòng dân chúng lại tăng thêm một phần danh vọng, muốn suy yếu phần thế lực này lại càng khó khăn.

Cẩu Hoàng đế không vui, tự nhiên sẽ nghĩ biện pháp giải tỏa sự không vui của hắn.

Vì thế, chuyện ám sát Nghiêm lão tặc đã được đưa lên nhật trình.

Ngày mùng chín, Nghiêm quý phi về nhà thăm hỏi, được Cẩu Hoàng đế đặc biệt cho phép ngủ lại một đêm, ngày hôm sau hồi cung.

Không có gì bất ngờ, ta được sắp xếp đi cùng.

Người đời không biết chuyện, đều hâm mộ quý phi mệnh tốt, mang thai hoàng tử, được hoàng thượng thịnh sủng, cũng khen Nghiêm gia thế lớn, phát triển không ngừng, như mặt trời ban trưa.

Chỉ có ta, ở trong lòng yên lặng đốt nến cho bọn họ.

22

Nghiêm gia nằm dưới chân Hoàng thành, trong phường Tây Bình.

Từ hoàng cung đến đó cần xuyên qua một con phố chính, trên đường xe ngựa lui tới, náo nhiệt không thôi.

Từ khi làm thích khách đến nay, ta chưa từng nhìn cảnh tượng này nữa, trong lúc nhất thời sinh muốn xem, rèm trên xe ngựa cũng không buông xuống.

“Muốn chơi sao?" Quý phi nhìn ra tâm tư của ta.

“Không... " Ta lắc đầu: "Nô tỳ chỉ ngửi thấy gì đó thôi.”

Quý phi khẽ hít hít cái mũi xinh đẹp, nghi hoặc.

“Mùi gì?”

Ta vừa mở miệng: "Mùi vị tự do!"

“... "Quý phi im lặng.

Ta cười khúc khích.

Biết quý phi về, Nghiêm lão tặc cùng Nghiêm phu nhân đã sớm chờ ở cửa phủ.

Xe ngựa dừng lại, ta đỡ quý phi xuống xe ngựa, không đợi quý phi mở miệng nói chuyện, Nghiêm phu nhân đã chảy nước mắt nước mũi.

Quý phi vừa thấy, tất nhiên là chống kìm được, khóc như hoa lê mắc mưa.

Nghiêm lão tặc đứng ở một bên, nhìn hai mẹ con ôm nhau khóc, thở dài.

Ta thân mang trọng trách, nhìn cảnh này, vừa chua vừa lại chột dạ, nhất thời không biết làm thế nào, suy xét lương tâm, chờ mọi người đi vào.

So với ba tháng trước, mắt thường cũng có thể nhìn thấy được Nghiêm lão tặc tang thương hơn rất nhiều, thân hình gầy gò, ánh mắt không còn lấp lánh, vừa nhìn đã biết là người bị dịch bệnh hành hạ suýt c..hết.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...