Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 16: Tịch Mộng Thanh

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-02 16:06:21
Lượt xem: 2

Ba tên tiểu đệ nhìn Trần Phú với ánh mắt đầy mong đợi, bọn họ đã theo Trần Phú một thời gian dài, nhiều lần Trần Phú suýt bị đánh thì bọn họ là người đứng ra đỡ đòn.

“Trần sư huynh....”

“Cút đi.” Trần Phú tức giận không có chỗ phát cáu. “Các ngươi đừng mong lấy được một viên linh thạch nào từ ta, từ giờ muốn làm gì thì làm theo ai thì theo đi.”

Trần Phú đúng kiểu giải thích rất rõ ràng câu "đại nạn đến ai nấy lo".

Ba tên tiểu đệ biểu tình không vui vẻ gì.

Trần Phú rời đi có nghĩa là bọn họ phải tự đối mặt với khoản phạt năm nghìn linh thạch, mỗi tháng bọn họ chỉ nhận được năm viên linh thạch, bọn họ phải mất đến một nghìn năm mới trả hết nợ, nếu không thì chỉ có thể cả đời ở Tư Luật Các.

“Các ngươi có thể làm việc cho ta, để bù vào khoản bồi thường.” Biệt Vũ xui giục bọn họ.

“Ngoại trừ lúc ta cần các ngươi, các ngươi có thể làm chuyện của mình.”

Ba người hai mắt nhìn nhau, đối với bọn họ đây rõ ràng là con đường sống, trên thực tế họ, bọn cũng không có nhiều lựa chọn.

“Lão Đại.” Ba người đồng thanh gọi.

Bọn họ đã quên mất chuyện nợ linh thạch vốn là do Biệt Vũ bịa tra.

Bọn họ chỉ biết rằng làm việc không công cho Biệt Vũ có thể bù vào khoản nợ năm nghìn linh thạch mà đáng lẽ ra nó không tồn tại.

Biệt Vũ xoa xoa cằm.

“Nhiệm vụ đầu tiên của các ngươi là theo dõi Trần Phú, nếu hắn bắt nạt đệ tử khác thì chỉnh đốn hắn.”

Kẻ xấu thì phải nên nhận quả báo, đúng không?

“Nếu hắn muốn gây phiền phức, hãy bảo hắn đến Nhận Kiếm Phong tìm Chấp Vân Kiếm Tiên.” Biệt Vũ không chút khách khí đẩy vấn đề cho sư tôn của nàng.

Đầu tiền nàng cho rằng Trần Phú thực sự không có lá gan tìm Chấp Vân, thứ hai là sư tôn của nàng sống thật sự rất ẩn dật, đến mặt mũi tông chủ cũng chưa chắc đã cho, Trần Phú muốn gặp hắn? Dựa vào đâu chứ? Dựa vào hắn mập nhưng không ngấy sao?

“Vâng, Lão Đại.”

Ngày lành của Trần Phú đã kết thúc.

.....

Trần Phú như thường lệ ngậm một cây tăm đi dạo quanh Thái An Sơn, các đệ tử đi qua đều cúi đầu đi nhanh qua hắn.

Hắn đột nhiên giơ tay chặn đường một nữ đệ tử, nữ đệ tử khẩn trương xin lỗi Trần Phú, sau đó cẩn thận muốn đi qua phía bên kia rời đi.

Nhưng Trần Phú hết lần này tới lần khác cố tình chặn đường nàng, rõ ràng là muốn đùa bỡn nàng.

“Sư muội, có muốn đến động phủ của ta ngồi chơi một chút không?” Trần Phú cười dâm đãng hỏi.

Không đợi nữ đệ tử trả lời, Trần Phú đã người ở phía sau lưng đá một cước bay ra ngoài.

Trần Phú giận dữ bò dậy, nữ đệ tử nhanh chóng chạy đi.

“Ai dám đá Gia Gia ta? Không muốn sống nữa phải không.”

“Ngươi là Trần Phú đúng không.”

Trần Phú quay đầu lại liền hứng trọn một cái tát.

Chỉ thấy ba tên tiểu đệ của hắn, lộ ra cơ bắp săn chắc, đứng trong tư thế tấn công, toát ra khí thế bá vương như kiểu Tam Huynh Quý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-16-tich-mong-thanh.html.]

(月下三兄贵: yue xia san xiong gui/ đây là hoạt hình TQ, cho ai cần nếu muốn coi hình ảnh)

“Trần Phú, ngươi là đào kép đúng không! Bắt nạt nam nữ, không làm chuyện tốt. Sư tỷ Biệt của chúng ta bảo ngươi rằng đừng để nàng lại thấy ngươi bắt nạt người ở Thái An Sơn nữa, thấy một lần đánh một lần, nhổ trụi tóc trải đầy đất!”

Trần Phú che mặt, lộ ra biểu cảm kìm nén.

Biệt Vũ!!!

Buổi chiều, Biệt Vũ cùng Tri Nhạc lên Luyện Phong.

Đệ tử trên Luyện Phong chủ yếu tu luyện về chế tạo, luyện chế cùng thợ mộc thuật, thường chế tạo linh khí, sửa chữa linh khí cho các đệ tử của mười sáu phong.

Vừa lên Luyện Phong, Biệt Vũ liền nhìn thấy Tịch Mộng Thanh.

Tịch Mộng Thanh đứng nghiêng hướng Biệt Vũ và Tri Nhạc, biểu cảm trên mặt nàng ta bình thường, chỉ có đôi môi mím chặt và vai căng thẳng tiết lộ cảm xúc của nàng ta, nàng ta cảnh giác nhìn xung quanh, phát hiện không ai chú ý đến mình, nàng mới vội vã đi tới một phương hướng nào đó.

Vị trí của Biệt Vũ và Tri Nhạc ở trên bậc thang, bị cây thông rậm rạp che khuất phần lớn, vì vậy Tịch Mộng Thanh không nhìn thấy hai người.

“Đó không phải là Tịch sư tỷ sao? Nàng đang lén lút làm gì ở Luyện Phong?” Tri Nhạc thắc mắc.

Tri Nhạc và Tịch Mộng Thanh quan hệ rất bình thường, không phải chỉ vì nàng vào Nhận Kiếm Phong sớm hơn Biệt Vũ vài ngày, mà còn vì nàng có quan hệ tốt với Biệt Vũ hơn.

Mà Tịch Mộng Thanh là đệ tử chuẩn thân truyền được coi trọng nhất trước khi Biệt Vũ xuất hiện.

“Nàng ta đang đi về phía cấm địa của Luyện Phong, đó là nơi mà ngoài tông chủ và phong chủ ra không ai được phép vào! Nàng ta định làm gì thế?!”

Biệt Vũ kéo Tri Nhạc lại, người chuẩn bị theo dõi Tịch Mộng Thanh.

Biệt Vũ: “Chúng ta phải đi tìm phong chủ.”

Giọng nói điềm tĩnh của Biệt Vũ như một viên thuốc an thần kéo lý trí Tri Nhạc trở lại, nàng khâm phục nhìn Biệt Vũ vẫn giữ nét mặt điềm nhiên.

Trước nguy cơ và tranh chấp, Biệt Vũ luôn giữ được sự bình tĩnh, nàng không hổ danh đại sư tỷ.

“Ngươi nói đúng, Đại sư tỷ.” Tri Nhạc hạ thấp giọng. “Chúng ta báo cáo với phong chủ Luyện Phong trước, để hắn dẫn đệ tử phong tỏa cấm địa, ngăn Tịch Mộng Thanh rời đi, sau đó sẽ như là bắt ba ba trong rọ!”

Biệt Vũ nhìn Tri Nhạc với ánh mắt kỳ quái.

Thấy ánh mắt của Biệt Vũ không đúng, Tri Nhạc lại sửa lại ý nghĩa: “Không đúng, chúng ta phải để một người ở gần giám sát, tránh để Tịch Mộng Thanh chạy mất, đại sư tỷ, đúng không?”

Biệt Vũ lắc đầu: “Không, ngươi quên mục đích chúng ta đến Luyện Phong sao? Tìm phong chủ nhờ hắn rèn cho ta một bộ linh thạch phím.”

Tri Nhạc:?

Biệt Vũ kéo Tri Nhạc về phía chính điện, Tri Nhạc lại nhìn về hướng Tịch Mộng Thanh đã đi.

“... Đại sư tỷ, chúng ta mặc kệ Tịch Mộng Thanh sao?”

“Quản nàng ta làm gì, nàng lớn rồi, chẳng lẽ không có ý thức tự quản lý à?” Biệt Vũ nói.

Trong ở lòng nàng bắt đầu nói móc với hệ thống duy nhất trong tu tiên giới hiểu được mấy cái ngôn ngữ hiện đại.

“Tịch Mộng Thanh giống như một con boss đã được kích hoạt, nếu ta không theo dõi thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nếu ta theo dõi, nàng ta chắc chắn sẽ đối đầu với ta. Ta cấp mấy? Boss ẩn cấp mấy? Nếu mà đi theo người bị đánh thành tiền rơi chắc chắn là ta.” (Khi chơi game, đánh quái sẽ rơi tiền á)

“Còn Tri Nhạc, nàng là NPC đồng đội do AI điều khiển, bây giờ Tri Nhạc  dù có ra một quyền mạnh nhất đối với Tịch Mộng Thanh, nếu Tịch Mộng Thanh thật sự rớt máu, thì Tri Nhạc chỉ có thể bị hạ gục trong vòng một nốt nhạc, sát thương trọng tâm vẫn là của người chơi.”

“Nhưng mà—” Tri Nhạc muốn nói nhưng lại thôi.

Biệt Vũ lập tức ngắt lời: “Nếu nàng ta từng là đệ tử thân truyền hụt, chúng ta vẫn là nên tin tưởng nàng, không nên tùy tiện nghi ngờ đối phương.”

Bình luận

0 bình luận

    Loading...