Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sư muội nàng tẩu hỏa nhập ma - Chương 7: Thiên Cơ Các

Cập nhật lúc: 2024-09-08 13:03:48
Lượt xem: 5

Sơn Hải Tiên Các.

 

Một con chim ưng đen xuyên qua trận pháp che chắn của tiên các, bay về phía lầu của phong chủ. Một nữ tử mặc y phục màu lam nhạt kéo cửa sổ vươn tay ra , con chim ưng vững vàng đáp trên tay nàng.

 

Mộng Như tích gỡ xuống một mảnh giấy từ chân chim ưng, từ từ mở ra.

 

“Cây hoè linh chết, Viêm Ma cũng bị diệt.”

 

Mộng Như Tích hít sâu một hơi.

 

Thiên hạ đệ nhất - Tần Hoài đã từng tạo ra rất nhiều tổn thất đối với Ma giới, làm Ma tông không thể không nghỉ ngơi lấy sức mấy trăm năm. Hiện giờ vất vả lắm mới chờ được tới ngày hắn sắp phi thăng, Ma tông lại có thể hoạt động trở lại.

 

Ma quân Quân Diễm đã tự mình di đến Đông Châu Bình Tành, muốn phá giải phong ấn cho Viêm Ma, còn tính toán thuận tay bắt cây hoè linh đã năm trăm năm tuổi về cho Ma tông sử dụng.

 

Toàn bộ Ma tông đều cảm thấy, Ma quân tự thân xuất mã, việc này tuyệt đối thành công

 

Không nghĩ tới lại thu được kết quả như vậy.

 

Mộng Như Tích âm thầm cắn răng.

 

Đến tột cùng là ai làm? Nhìn khắp thế gian này, ai đủ a ấy lại đê làm chuyện như vậy?

 

Đông Châu Bình thành, Cao gia.

 

Trích Tinh nhìn sắc mặt tái nhợt của Cao Tư Văn, y và Mục Tình đều vô cùng kinh ngạc.

 

“Ngươi có thể thấy ta?”

 

“Không đúng, trước kia ngươi không nhìn thấy.”

 

Trích Tinh áp sát vào Cao Tư Văn, nhìn xung quanh hắn,linh hồn thiếu niên cộng sinh phát hiện, đôi mắt của Cao thiếu tuy thật sự không có tinh thần,nhưng lại có thể chuyển động theo bóng dáng của y.

 

Cao Tư Văn sắp bị y doạ đến phát hoảng.

 

Hắn nói: “Ngươi là… Trích Tinh?”

 

Là thanh mai trúc mã của Mục Tình, hắn đương nhiên biết chuyện bên cạnh Mục Tình có một tiểu đồng bọn không thể nhìn thấy.

 

Thiếu niên y phục tinh xảo không thèm để ý hắn, trực tiếp bay đến cạnh nữ tu cả người toàn m.á.u kia, hỏi: “Mục Tình, đây là chuyện gì?”

 

“Làm sao ta biết được?”

 

Mục Tình tìm một tấm khá lâu mặt từ túi Càn Khôn.

 

Nàng thật sự không biết.

 

Ấy kể là theo trí nhớ của nàng, hay là trong nguyên tác “VẤN ĐỈNH TIÊN ĐỒ, đệ không viết rằng Cao thiếu gia có dị năng đặc biệt.

 

Cao Tư Văn được miêu tả ở trong sách, chỉ có mấy câu “Bình Thành, Cao thiếu gia bị cây hoè tinh đoạt xá mà chết” dùng để miêu tả, hắn vốn là kẻ c.h.ế.t sớm, có hay không đều vậy, chỉ được viết thêm vào dể làm phông nền mà thôi.

 

“Tư Văn, Tư Văn…”

 

Cao phu nhân chạy tới, bà ấy thấy Cao Tư Văn đã tỉnh, vừa khóc vừa cười ôm lấy nhi tử, hoàn toàn không để ý đến còn có Mục tình toàn thân đầy m.á.u nhầy nhụa đang đứng trong phòng.

 

Mục Tình đứng đó không xa, nhìn mẫu tử hai người, không khỏi cười nhẹ.

 

………………………

 

Cây hoè già năm trăm năm tuổi ở Cao gia ngã, cộng thêm sân trong bị sấm sét đánh mà bị cháy mất, cả một mảng kiến trúc lớn đang đạo tu sửa dần dần.

 

Người Bình Thành đều cảm thấy mới mẻ, cảmgiác ngôi nhà lớn nhất trong thành đang tu sửa, giống như thổi thêm luồng gió mới cho Bình Thành.

 

Mục Tình đi tắm rửa, thay y phục.

 

Nàng tựa người vào thân cây đào, cúi đầu nhỉ tay chính mình, lòng bàn tay vẫn còn mang theo vết thương, có thể thấy những dải sáng nhàn nhạt vẫn còn ở đấy.

 

Đó là linh lực đang lưu chuyển.

 

TRích Tinh nhìn một lúc, nói: “Ngươi không muốn sống nữa à? Vừa mới bị trọng thương, lại sử dụng linh lực, thật sự là muốn đem kinh mạch của mình phế đi sao.”

 

“Trích Tinh, ta cảm thấy hình như bản thân có chút biến hoá,” mục Tình cảm nhận được kinh mạch bên trong đang lưu chuyển mãnh liệt, nói: “Đạo thiên lôi kia không thật sự tạo thành thương tích cho ta, ta cảm nhận được kinh mạch hiện tại ngày càng mở rộng, linh lực cũng nhiều hơn chút.”

 

Trích Tinh: “…..A?”

 

Mục Tình nói: “Ta dường như… tiến cảnh?”

 

“?” TRích Tinh mở to hai mắt nhìn nàng.

 

“Thật hay giả vậy?”

 

“Chướng ngại khảo nghiệm của tâm ma vẫn còn, ta vẫn chưa vượt qua được cánh cửa tâm ma kia.” Mục Tình xác định nói: “Nhưng linh lực trong cơ thể ta đã tăng lên đã bước vào Nguyên Anh Kỳ.”

 

Trích Tinh kinh ngạc nói: “Ai bị sét đánh cũng có thể tiến giai sao?”

 

Nếu là thường nhân, lúc này chắc hẳn đã khuyên Mục Tình nên cẩn thận xem lại bản thân có vấn đề gì không.

 

Nhưng mạch não của TRich Tinh lại không cấu tạo giống người bình thường.

 

“Hay chúng ta quay lại Sơn Hải tiên Các đi, đi lãnh trừng phạt của đệ tử trên lôi đài nói không chừng chịu vài lần, ngươi liền trở thành người mạnh nhất Tu chân giới đó.”

 

Mục Tình: “…”

 

Ta thử lấy thiên lôi dưỡng hồn phách của ngươi vài lần xem sao.

 

KHi Mục  Tình và TRích Tinh đang đùa giỡn vui vẻ thì có một bóng người đang tiến đến gần.

 

Mục Tình nhìn thấy người này, liền hô lên: “Ngươi đã có thể xuống giường đi lại?”

 

Mục Tình lúc nhổ đi cây hoè cổ thật sự có chút tàn nhẫn, nàng vô cùng áy náy về chuyện thiếu chú nữa hại c.h.ế.t Cao Tư Văn, thế nên ngữ khí nói chuyện lúc này ít nhiều có chút quan tâm.

 

Cao Tư Văn gật gật dầu.

 

Hắn nhìn Mục Tình, tựa hồ là có rất nhiều lời muốn nói, nhưng cuối cùng đem những lời này nuốt vào trong bụng, lời nói ra chỉ là mấy tiếng khách sáo: “Cũng nhờ ngươi cứu ta.”

 

Bọn họ hàn huyên vài câu.

 

Mục Tình từ hắn nên biết được Cao lão gia đang muốn mở tiệc, mời toàn bộ Bình thành đến cảm tạ nàng. Cao phu nhân lại còn đề nghị xây cho Mục Tình một cái miếu, một bên chuẩn bị tiền bạc,một bên không ngừng oán giận: “Đứa nhỏ này… Đi ngang qua Bình Thành còn muốn dùng tên giả, nếu không phải Tư Văn nhận ra nàng, chẳng phải cái miếu này đã viết sai tên rồi sao?”

 

Mục Tình: “…”

 

Không, chuyện này hình như hơi bị thái quá rồi.

 

Nàng vội vàng cất bước, đi tìm hai vị trưởng bối này.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/su-muoi-nang-tau-hoa-nhap-ma/chuong-7-thien-co-cac.html.]

Thiếu niêu phục tinh xảo ở phía sau nàng không ngừng lải nhải: “Mục Tình, có một cái miếu cũng khá tốt mà, ngươi nói với bọn họ phải viết cả tên ta ở trên đó, ta cũng có công lao mà…”

 

“Câm miệng!”

 

Bạch y nữ tử thật sự không nhịn được nữa.

 

Cao Tư Văn nhìn bóng dáng của nàng, nói: “Nàng không giống trước kia.”

 

Không chỉ là nàng không giống trước kia, mà tất cả mọi người đều chẳng giống nữa. Nàng một thân bạch y, tóc đen phấp phới, tùy hứng tùy ý, nét đẹp tiêu sái độc nhất thiên hạ, không giống bất cứ ai trên thế gian này.

 

Nàng cũng chẳng phải người trần mắt thịt.

 

Trong lòng Cao Tư Văn vô cùng rõ ràng, nàng với mình, sớm đã chẳng giống nhau nữa rồi.

 

…………………

 

Sau khi khuyên giải Cao lão gia cùng Cao phu nhân nhưng không có kết quả, Mục Trình chỉ có thể mang theo Trích Tinh rời khỏi Bình Thành ngay trong đêm.

 

Đệ tử Sơn Hải Tiên Các do Phong Thiên Lan phái ra cũng bởi vì lý do này mà đến chậm một bước, chẳng tìm thấy ai. Bọn họ không thể đuổi theo dẫn Mục Tình quay về, chỉ có thể báo lại chuyện đã phát sinh ở Bình Thành cho tiên các, sau đó lại đi theo hướng Tây, tiếp tục tìm người. 

 

Nghe nói khi Phong Thiên Lan biết được chuyện ở Bình Thành thì giận tái mặt.

 

Hắn tự mình viết thư tịch, mở hẳn một khóa học giảng giáo cách trừ tà dựa trên hành động của Mục Tình: “Khi trừ tà, không thể thôi bạo như vậy! Chúng ta tiếp nhận uỷ thác đi trừ tà, nếu bởi vì quá mức thôi bạo, mà khiến người cần trừ tà c.h.ế.t trong quá trình đó, chúng ta làm gì còn thể diện mà tự xưng là chính đạo?”

 

Hắn càng trợn mắt nói với y tu: “Các ngươi khi trị liệu cho người bệnh, có thể không màng tình huống thân thể của bệnh nhân, trực tiếp sử dụng thuốc mãnh liệt không?”

 

Nói xong khóa học, Phong Thiên Lan đem sách vở quăng sang một bên: “Còn có, không thể mạo hiểm như thế! Phụ mẫu sinh dưỡng các ngươi, Sơn Hải Tiên Các giáo dưỡng các ngươi, không phải để cho các ngươi một ngày nào đó c.h.ế.t đến hôi phi yên diệt!”

 

Tóm lại, hành động chính nghĩa của Mục Tình, bị các chủ triệt để phê bình. Trừ bỏ vận khí tốt ra, thì chẳng có chút khen ngợi hay khích lệ nào.

 

…………………

 

Nguyên bản cả quãng đường đi của Mục Tình chưa từng chậm lại, hiện giờ tu vi tiến cảnh, lại càng đi nhanh hơn trước, sánh ngang cả gió. Hơn nữa dịch dung thuật của nàng vô cùng lợi hại, một đường này chẳng bị các đệ tử Sơn Hải Tiên Các tìm ra.

 

Sau khi nàng rời khỏi Bình Thành, liền rời khỏi Đông Châu theo hướng Tây, tiến vào địa bàn Trung Châu.

 

Tác giả của “VẤN ĐỈNH TIÊN ĐỒ” thực lười, phân chia địa bàn khu vực vô cùng đơn giản, tổng cộng gồm chín địa phận, phân biệt là Đông - Tây - Nam - Bắc Hải, còn có Đông - Tây - Nam - Bắc - Trung Châu.

 

Sơn Hải Tiên Các ở Đông Hải, đại bộ phận các môn phái tu tiên đều ở Đông Châu, Yêu tộc ở Bắc Hải, Ma tông và Kiếm Trủng ở Tây Châu…

 

Đồ vật và kiến trúc ở Trung Châu không nhiều lắm.

 

Tính ra thì địa phận này cũng chỉ có hai nơi- quê quán của nam chính Phương Du, huyện Thanh Vân. Còn có một nơi danh tiếng vang khắp tu chân giới, thần cơ diệu toán - Thiên Cơ Các.

 

Mục Tình trong nguyên tác, chính là trong lúc phi hành ngang qua huyện Thanh Vân mà gặp phải mai phục của Ma quân Quân Diễm, rơi xuống cánh rừng rồi tặng tu vi cho nam chính.

 

Hiện giờ Mục Tình tuy rằng vẫn phải đi qua Trung Châu. Nhưng nàng đã cố tình né qua cốt truyện, vòng khỏi huyện Thanh Vân - nơi sẽ phát sinh vài sự việc, cũng không có phi hành trên không, tránh cho bản thân nửa đường lại gặp chuyện.

 

Mục Tình một đường đi đều hướng về phía Tây, trên đường đi càng gặp nhiều kiếm tu có cùng mục đích hơn, đều muốn đến Kiếm Trủng, mà tin tức về nó cũng ngày càng nhiều.

 

Ngay cả xung quanh nhà cửa dân chúng bình thường, lúc ăn cơm cũng lấy Kiếm Trủng thành câu chuyện phiếm trên bàn ăn.

 

“Các ngươi nghe gì chưa? Bên trong Kiếm Trủng có một thanh thần kiếm đó.”

 

Mục Tình quên cả hợp hấp, chớp mắt một cái. Nàng nhất định phải tìm kiếm nó một phen.

 

Thanh kiếm này ở tu chân giới, tiếng tăm lẫy lừng, mọi người đều biết về truyền thuyết của nó.

 

“Nghe nói bạn năm trước, tổ sư của Thương Di kiếm tông ngay lúc cận kề phi thăng, cảm nhận thiên đạo, trích dẫn sao trời, chế tạo ra một thanh tuyệt thế thần kiếm.”

 

“Sau khi thanh kiếm này được đúc xong, liền đặt ở bên trong Kiếm Trủng, chờ đợi chủ nhân của nó đến.”

 

“Nó là thanh kiếm tốt nhất tu chân giới, không ít đồng đạo tu tiên đều muốn sở hữu. Nhưng mà cho đến ngày hôm nay, chẳng có ai có được nó.”

 

Đã vạn năm qua, Thương Di Kiếm Trủng mở ra hai mươi ba lần.

 

Người vào Kiếm Trủng tìm bảo vật đã có vạn kẻ, chỉ là không có một ai có thể đem thanh kiếm này ra ngoài.

 

Mây đen gặp trăng sáng

“Nó đã từ chối rất nhiều người, trong đó có ba bị danh kiếm tông sư, hai vị đến từ Sơn Hải Tiên Các, Tần Hoài cũng là một trong số những người đó.”

 

Mọi người phi thường cảm khái nói: “Ngay cả Tần Hoài mà nó cũng cự tuyệt, vậy thì cuối cùng dạng tu sĩ cỡ nào, mới vừa mắt nó đây?”

 

Lão nhân kể chuyện xưa thở dài: “Tất cả mọi người đều nói, thanh kiếm này không chừng sẽ Vĩnh viễn không tìm thấy chủ nhân.”

 

Không, nó có chủ nhân.

 

Mục Tình nghĩ.

 

Ở giữa nguyên tác “VẤN ĐỈNH TIÊN ĐỒ” Thương Di Kiếm Trủng mở ra hai lần. Lần thứ hai nó mở ra, nam chính Phương Du đã đi vào Kiếm Trủng, lấy được thanh tuyệt thế thần kiếm này ra ngoài.

 

Mục Tình: “…”

 

Mẹ nó, hắn xứng sao?

 

Xét đi xét lại, hắn có cái gì mà xứng? 

 

Cũng may vẫn còn kịp.

 

Nàng không đưa tu vi cho hắn, nam chính cũng không cách nào có thể nhập đạo, tự nhiên cũng sẽ không đi Thương Di Kiếm Trủng lấy kiếm. Như vậy thanh thần kiếm mà mọi người đều mong ước, sẽ Vĩnh viễn không rơi vào tay hắn.

 

Mục Tình nghĩ đến đây, cảm thấy tâm tình cũng không tệ.

 

Nàng vào trà lâu, tìm vị trí cách cửa sổ mà ngồi xuống, gọi hai đĩa thịt bò với một bình rượu gạo.

 

Nhưng vừa mới nâng chén, liền nghe thấy có người kêu lên: “Thiên Cơ Các đưa lời tiên đoán đầu tiên với năm châu tứ hải!”

 

Trích Tinh đang ăn bánh quai chèo mua ở bên ngoài trà lâu, nói: “Thiên Cơ Các? Nga, là cái thứ tự xưng là bách tính thiên cơ. Mỗi ngày đệ tử đều phải ôm ngôi sao thủy tinh của môn phái để ngủ đó hả?”

 

Thực ra Mục Tình và Thiên Cơ Các cũng có một chút duyên phận kỳ diệu.

 

Tần Hoài thật lâu trước kia đã tiến vào Hoá Thần kỳ. Bước tiếp theo chính là phi thăng, bọn họ đều giống nhau, hoặc là du ngoạn Sơn thủy, hoặc sẽ đóng cửa bế quan sớm đắc đạo.

 

Tóm lại, tu sĩ đến cảnh giới này rồi, chẳng ai lại thu thêm một đệ tử, cầm tay chỉ dạy cả.

 

Nhưng mười ba năm trước, Tần Hoài thu Mục Tình làm đệ tử bế môn.

 

Nghe nói trước khi Tần Hoài đến Mục gia thu nàng làm đồ đệ đã ở Thiên Cơ Các làm khách vài ngày.

 

Tuy rằng Tần Hoài chưa từng giải thích, nhưng tất cả mọi người đều suy đoán rằng, Tần Hoài thu Mục Tình làm đồ đệ, chắc chắn có quan hệ với Thiên cơ Các.

 

“Tiên đoán cái gì nha?”

 

Tạo ra động tĩnh lớn như thế, còn dám tuyên cáo với cả năm châu tứ hải.

 

_________________________

Loading...