Chạm để tắt
Chạm để tắt

Song tử thay thế - 8

Cập nhật lúc: 2024-08-03 21:03:29
Lượt xem: 129

Dòng nước lạnh tạt vào đôi má đang nóng bừng.

Sự nhục nhã, xấu hổ của năm đó bị người khác vu khống lại một lần nữa xuất hiện.

Nước mắt tôi gần như chảy xuống.

“Tôi không nghĩ tới, thủ đoạn của cô thật đáng khinh.”

Đột nhiên một giọng nữ vang lên bên tai.

Mạc Thư Nghiên.

Tôi tắt vòi nước, lấy ra một tờ khăn giấy từ từ lau mặt.

Cô ta dựa vào khung cửa, anh mắt đầy vẻ mỉa mai.

“Nếu không bám vào anh trai thì bám vào em trai, thật sự không có giới hạn thấp hơn.”

Tôi buộc mình phải bình tĩnh, đưa tay vào túi.

Sau đó cầm bút ghi âm trong tay.

“Việc tạo nên một chuyện thấp hèn, tôi thật sự không bằng cô.”

“Rõ ràng cô là lớp trưởng, tự mình làm mất học phí nhưng lại gọi tôi là kẻ trộm, còn kêu gọi cả lớp cô lập tôi.”

Mạc Thư Nghiên cười càng nhiều hơn khi nghe tôi nói những lời này.

“Vậy thì sao, Kỷ Diệu vẫn tin tưởng.”

“Kỷ Diệu không thích cô, anh ấy giúp cô là vì thương hại mà thôi.”

“Đúng vậy, cô biết rõ vậy sao còn nhắm đến tôi?”

Nghe vậy, biểu cảm của Mạc Thư Nghiên có chút méo mó.

“Bởi vì cô không xứng, ba cô là một kẻ điên bao lực, mẹ cô là một kẻ g.i.ế.c người, cô dựa vào cái gì  mà thèm muốn Kỷ Dao.”

“Cho nên cô là đang sợ sao, sợ Kỷ Diệu yêu tôi sao.”

Tôi chế giễu: “Mạc Thư Nghiên, trước đây tôi từng yêu Kỷ Diệu, tôi quang minh chính đại. Còn cô, chỉ có thể biến thành chuột, không bao giờ dám thừa nhận.”

Sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, Kỷ Diệu đã đứng ở bên ngoài.

Khi thấy tôi đi ra, anh ta nắm lấy tay tôi và nói: “Qua đây.”

Cho đến khi ra đến cửa khách sạn, anh ta mới buông tay ra.

Lông mày nhíu lại, vẻ mặt lo lắng.

“Ai cho em uống rượu, trong trường hợp này chỉ cần em cầu xin tôi, tôi sẽ không để em chịu sự bất kì sự bất công nào.”

“Kỷ tổng xin đừng giả làm người tốt nữa, nếu tôi biết anh cũng ở đây thì ngay từ đầu tôi đã không đến.”

Vì lời nói của tôi, sắc mặt của Kỷ Diệu tối sầm lại.

“Tề Ánh, nếu em cố ý ở gần em trai tôi để kích thích tôi, vậy mục đích của em đã đạt được rồi.”

“Bây giờ trò chơi kết thúc, em có thể quay về bên tôi rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/song-tu-thay-the/8.html.]

Tôi bị thái độ tự tin của Kỷ Diệu khiến tôi buồn cười.

“Kỷ tổng, tự tin thái quá là bệnh, cần phải chữa trị.”

Nói xong tôi muốn rời đi, bị Kỷ Diệu chặn lại.

“Tôi đã từ bỏ rồi, anh còn muốn làm gì nữa?”

“Không phải em muốn ở bên cạnh tôi sao, tôi đồng ý với em.”

“Nhưng bây giờ tôi không muốn ở bên anh.”

Nghe được lời này, Kỷ Diệu trở nên cực kỳ khó chịu.

“Bây giờ em muốn ở bên ai, Bạch Nham?”

“Em nghĩ nó thật sự thích em sao?”

“Nó tiếp xúc với em, chỉ là trả thù tôi mà thôi.”

Vừa dứt lời, phía sau vang lên một giọng nữ.

“A Diệu, tôi có chút say rồi, có thể đưa tôi về nhà không?”

Bữa tiệc sớm đã kết thúc.

Mạc Thư Nghiên và một số đàn anh đang dùng bữa đứng cách đó không xa nhìn chúng tôi.

“Kỷ tổng tôi đi trước, bạn trai tôi đến đón tôi rồi.”

Bên kia đường, Bạch Nham đang đứng bên cạnh chiếc mô tô màu đen.

Tóc nhuộm lại màu bạc theo ý kiến của tôi.

Kiêu ngạo phách lối.

Tôi không quan tâm đến ánh mắt của mọi người.

Nhanh chạy đến bên cạnh Bạch Nham.

Gió thổi qua mũ bảo hiểm tạo ra âm thanh vù vù.

Tôi để toàn bộ cơ thể của mình cho Bạch Nham, để anh ấy dẫn tôi qua khỏi bóng tối.

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

Cảm nhận sự tự do và tốc độ.

Lúc tôi lấy lại bình tĩnh thì chiếc mô tô đã lao đi trên con đường núi quanh co.

Bạch Nham dừng lại, đưa tôi đến một đài quan sát.

Trên đỉnh đầu bầu trời đầy sao.

Dưới chân là hàng ngàn ngọn đèn.

Mọi thứ đều là bụi, lúc này mọi thứ dường như trở nên nhỏ đi.

“Cảm thấy tốt hơn chút nào chưa?”

“Em không có tâm trạng không..........”

Loading...