Nữ Xuyên Không Hôm Nay Có Ổn Không Vậy? - 8

Cập nhật lúc: 2024-07-06 11:16:48
Lượt xem: 40

Trong đại điện trở nên yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Một lúc lâu sau, Khương Chỉ Nhu chậm rãi đứng dậy, quỳ sau lưng Thẩm An Nhiên.

“Bó chân vô cùng thống khổ, thần nữ từng có lời thề rằng, nếu có một ngày thần nữ sinh được con gái, thần nữ sẽ dìm nó c.h.ế.t đuối. Không phải vì thần nữ tàn nhẫn, coi sinh mạng như cỏ rác mà là vì… thần nữ không muốn con bé phải chịu sự tra tấn khổ sở này giống mình.”

“Thần nữ Khương Chỉ Nhi, cả gan xin hoàng thượng cấm tục bó chân.”

Diệp Lan Chi, con gái lễ bộ thượng thư cũng quỳ xuống.

“Vì bó chân mà tiểu muội của thần nữ nhiễm trùng chảy mủ, vô cùng đau khổ, kêu rên suốt năm ngày, cuối cùng nhảy giếng tự tử. Muội ấy mới tám tuổi… Thần nữ may mắn sống đến bây giờ, nhưng hai chân đã dị dạng, chẳng khác nào phế nhân.”

“Xin hoàng thượng cấm tục bó chân.”

“Thần nữ Chu Yên Nhiên, xin hoàng thượng cấm tục bó chân.”

“Thần nữ Mộ Thanh Ca, xin hoàng thượng cấm tục bó chân.”

Bóng người sau lưng ta dần nhiều lên.

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Những thân thể mảnh mai lần lượt quỳ xuống giữa đại điện, giọng nói nghẹn ngào, từng chữ như đau xé tâm can.

Công chúa Nhu Gia luôn dựa vào người hoàng hậu nương nương cũng quỳ xuống.

Nàng ta học Thẩm An Nhiên giật vải quấn chân của mình ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-xuyen-khong-hom-nay-co-on-khong-vay/8.html.]

Chỉ là, nàng ta mới bảy tuổi, là thời kỳ mấu chốt của việc quấn chân.

Bốn ngón chân đã cong cong hướng về phía lòng bàn chân, chỉ còn lại một ngón chân cái lẻ loi ở đó.

Vải vừa được tháo ra, một đôi chân m.á.u thịt be bét lập tức hiện ra trước mặt mọi người.

Tiếng hét non nớt vang lên, hai tay nàng ta run rẩy, không dám đụng vào chân của mình.

“Phụ hoàng, ta không muốn lập gia đình, đừng bắt ta quấn chân nữa. Ta đau lắm, thật sự đau quá…”

Nhìn thấy cảnh này, những tiểu thư thế gia kia cũng khóc nức nở.

Ta cố nén sự chua xót trong lòng, miễn cưỡng quỳ thẳng người lên.

“Bệ hạ, nữ tử cũng có thể ra trận g.i.ế.c địch, báo đáp quốc gia, ta chính là một ví dụ. Vì sao lại đánh gãy xương cốt của chúng ta, nhốt chúng ta trong lồng giam, tước đoạt quyền lợi bay lượn trời cao của chúng ta?”

“Bệ hạ là bệ hạ của thiên hạ, mỗi nữ tử quỳ trong điện này, chịu nỗi khổ bó chân cũng là con dân của ngươi. Chúng ta tôn kính ngươi, trung thành với ngươi, nhưng xin ngươi, ngươi cũng thương chúng ta một chút, được không?”

Những nữ tử quỳ trong điện đồng thanh kêu lên: “Xin bệ hạ rủ lòng thương, cấm tục bó chân!”

Từng chiếc trán trắng nõn đập xuống sàn.

“Xin bệ hạ rủ lòng thương, cấm tục bó chân!”

“Xin bệ hạ rủ lòng thương, cấm tục bó chân!”

“Xin bệ hạ rủ lòng thương, cấm tục bó chân!”

 

Bình luận

1 bình luận

    Loading...