Nữ Xuyên Không Hôm Nay Có Ổn Không Vậy? - 9

Cập nhật lúc: 2024-07-06 11:22:02
Lượt xem: 72

Từ sau hôm đó, triều đình ban lệnh cấm tục bó chân.

“Người nào bó chân thì phu quân hoặc cha ruột sẽ bị phạt tám mươi trượng, lưu đày ba nghìn dặm.”

Tin này vừa truyền đi, Thẩm An Nhiên vô cùng kích động.

“Tỷ tỷ, chúng ta làm được rồi! Chúng ta làm được rồi!”

Nàng ấy đã tháo bỏ hoàn toàn vải quấn chân.

Nhưng đi đường vẫn run rẩy, lắc lư như trước.

Phần xương đã gãy đi không cách nào lành lại được…

Cho dù đã tháo vải bó chân, nhưng những nữ tử cũng không cách nào có được một đôi chân khỏe mạnh.

Chỉ là, thế hệ sau này sẽ không cần phải chịu cực hình này nữa.

Không ai ngờ rằng, việc Thẩm An Nhiên thẳng thắn cầu xin trên đại điện đã giúp nàng ấy có được kỳ ngộ.

Thái tử luôn luôn lạnh lùng kiêu ngạo đã trở thành khách quen của phủ tướng quân.

Nhưng Thẩm An Nhiên lại là người không hiểu phong tình.

Thái tử tặng tranh chữ quý giá, son phấn bột nước, nàng ấy cũng không thèm liếc mắt lấy một cái, chỉ dửng dưng nói: “Tặng đống đồ bỏ này làm gì? Không thể ăn cũng không thể uống.”

“Ít nhất cũng nên tặng tiền mặt chứ?”

Thái tử lạnh lùng như trích tiên kia lập tức đứng hình.

Lần tiếp theo đến, hắn ta thật sự cầm theo một xấp ngân phiếu.

Thẩm An Nhiên kích động, hai mắt sáng long lanh: “Yên tâm nha, thái tử điện hạ, ta sẽ không tiêu tiền của ngươi một cách lãng phí đâu, ngày nào đó ta sẽ hoàn trả lại gấp mười.”

Ai cũng có thể nhận ra Thẩm An Nhiên chính là tên lừa gạt.

Nhưng thái tử đơn thuần kia lại không nhận ra…

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-xuyen-khong-hom-nay-co-on-khong-vay/9.html.]

Đông Cung có thứ gì tốt đều đưa đến phủ tướng quân.

Mẹ ta sợ tới mức đêm ngủ không yên.

“Sự việc thành ra như vậy, nếu nha đầu An Nhiên không gả cho thái tử thì e là rất khó xử…”

Cha và ta điên cuồng gật đầu.

“Hay là đẩy nhanh lên đi, chậm thêm mấy ngày nữa e là chỗ ở cũng không còn, ta phải ngủ ngoài đường mất…”

Nhưng Thẩm An Nhiên lại giống như một lang quân bạc tình.

Chỉ lo lấy tiền.

Nhất quyết không nói thêm bất cứ lời thừa thãi nào với thái tử.

Thái tử vừa định nói chuyện, nàng ấy đã vội vàng chặn họng: “Điện hạ, nếu lượng công việc của ngươi không nhiều, hay là đi phát tờ rơi với ta nhé?”

Nàng ấy tập trung tinh thần tuyên truyền, hình như muốn triệt để loại bỏ tục bó chân.

Ta tức giận đẩy nàng ấy một cái.

“Ngươi không thể tìm người hầu trong nhà đi phát tờ rơi sao?”

Nàng ấy cười hì hì: “Những người hầu có thể sai đi được đã sai cả rồi, tìm thêm người sẽ phải tốn tiền đó. Ở đây có sẵn sức lao động miễn phí, ngu sao mà không dùng?”

Khi nói lời này, thái tử đang dẫn theo cung nữ và thái giám của Đông Cung đứng trên đường cái phát tờ rơi.

Nghe thấy Thẩm An Nhiên nói vậy, hắn ta chỉ nhếch miệng cười một tiếng.

“An Nhiên nói gì cũng đúng.”

Ta và Khương Chỉ Nhu, Diệp Lan Chi đứng sau lưng bọn họ liên tục lắc đầu.

Chúng ta thở dài, nói thái tử điện hạ bị Thẩm An Nhiên làm cho ngốc mất rồi.

 

Bình luận

1 bình luận

    Loading...