Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nụ Hôn Hồng Nhan - Chương 07

Cập nhật lúc: 2024-05-31 19:27:10
Lượt xem: 960

Đây là cơ hội hiếm có ngàn năm, tôi quyết định tung ra một đòn hiểm:

 

"Bạn học Hạ, tôi biết, anh vẫn còn là xử nam, anh đã hai mươi tuổi rồi, anh nghĩ xem điều này có hợp lý không?

 

"Anh đã từ nghĩ qua chưa, thực ra việc anh cần làm bây giờ là thay đổi bản thân?

 

"Có lẽ sau khi thử trải nghiệm chuyện ấy với phụ nữ, anh sẽ từ bỏ quá khứ cong cong và bắt đầu một cuộc sống mới!"

 

Mặt Hạ Văn Tự càng nghe càng đen.

 

Đến câu cuối, anh ta cười khẩy vì tức giận:

 

"Ồ, cô to gan nhỉ.

 

"Sao thế, chế giễu tôi là xử nam, vậy xem ra cô dày dạn kinh nghiệm lắm nhỉ?"

 

Tôi có chút chột dạ, nhưng lưng vẫn thẳng tắp.

 

"Thì... thì đương nhiên rồi! Tôi biết chứ! Anh, anh có muốn thử với tôi không?"

 

Ánh mắt Hạ Văn Tự vừa trêu chọc vừa lạnh lẽo: "Thử thế nào?"

 

Hỏi câu này là sao nhỉ.

 

Anh ta sẽ không cong đến mức như vậy chứ? Chỉ xem phim đam mỹ, không xem phim nam nữ?

 

Tôi không kìm được mà buột miệng thốt ra:

 

"Thì thử như thế đó! Anh có phải đàn ông không vậy! Trông đàn ông thế này, không thể nào làm 0 được chứ!"

 

8.

 

Quả nhiên, không nên kích thích đàn ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-hon-hong-nhan/chuong-07.html.]

 

Vừa dứt lời, tôi đã bị Hạ Văn Tự giữ chặt eo và đè mạnh vào tường.

 

Sau khi trưởng thành, đây là lần đầu tiên tôi gần một người đàn ông đến vậy.

 

Rõ ràng anh ta không bao giờ hút thuốc, rất thích sạch sẽ, trên người tỏa ra mùi bạc hà sảng khoái dễ chịu.

 

Cổ áo phông trượt xuống, xương quai xanh nhô ra trông vô cùng quyến rũ đến nỗi tôi muốn l.i.ế.m lên đó.

 

Một anh chàng đẹp trai như vậy, nếu là gay thì thật là đáng tiếc.

 

Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy mình muốn bẻ thẳng anh ta không chỉ vì mười triệu mà còn vì lợi ích của đồng bào phụ nữ!

 

"Dám nói lão tử là 0." Hạ Văn Tự cúi đầu cười lạnh: "Gan của cô còn lớn hơn cả ngực."

 

Tôi thành thật lắc đầu: "Không không không, bây giờ tôi chắc chắn anh không phải 0 rồi."

 

Anh ta nam tính như vậy, chắc chắn là 1.

 

Bị coi là 0 thì làm sao vui cho được.

 

Sắc mặt Hạ Văn Tự dịu đi đôi chút.

 

Khuôn mặt đẹp trai của anh ta áp sát vào tôi, hơi thở nóng rực phả vào mặt tôi:

 

"Không phải cô từng trải lắm sao? Còn không mau động đậy đi, hử?"

 

Tôi bị anh ta nhìn chằm chằm đến mức cả người căng thẳng, nhưng lại không muốn bị coi thường.

 

Thế là tôi vươn tay ôm lấy cổ anh ta, nhón chân, mạnh dạn hôn lên.

 

Kết quả là tôi quá thấp, không hôn được đến môi.

 

Nhưng lại hôn vào trái khế của Hạ Văn Tự.

Loading...