Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nụ Hôn Hồng Nhan - Chương 06

Cập nhật lúc: 2024-05-31 19:26:33
Lượt xem: 988

"Chúng ta đã ở bên nhau nhiều năm rồi, cậu cho tôi một cơ hội nữa được không? Tôi muốn về lại ‘Phú Hòa’."

 

Muốn tái hợp?

 

Ồ, tên cắm sừng cắm vòi này, chân đạp hai thuyền, mà còn có mặt mũi đến xin tái hợp!

 

Còn Hạ Văn Tự thì bặm chặt môi, trông có vẻ đang do dự.

 

Quả nhiên, anh ta mở miệng lạnh lùng nói: "Anh muốn quay lại nộp thuế thì được, nhưng chúng ta phải thỏa thuận ba điều..."

 

Quay lại để phục vụ anh à?

 

Ôi trời ơi, tại sao đầu óc anh ta lại mê muội đến thế chứ!

 

Tôi vừa giận vừa lo, lập tức xông lên đứng chắn giữa hai người họ.

 

"Hạ Văn Tự, anh đừng nghe tên khốn này nói dối!

 

"Anh ta chỉ toàn lừa anh thôi, đã lừa anh một lần thì sẽ có lần thứ hai!"

 

Anh Khải ngây ra một lúc, nhìn chằm chằm vào bộ n.g.ự.c của tôi, nhất thời không thể rời mắt.

 

Mặt Hạ Văn Tự lập tức tối sầm lại, kéo tôi về phía sau che chắn, lạnh lùng nói với anh Khải:

 

"Cút."

 

"Đúng vậy, cút đi!" Tôi hống hách, chống nạnh nói: "Tôi là người mà anh ta đang ôm ngủ đây!"

 

Anh Khải nhìn chằm chằm vào anh ta: "Người đang nộp thuế? Được lắm, thì ra là cậu đã tìm được đối tác mới, không cần tôi nữa rồi. A Tự, tôi đã nhìn nhầm cậu rồi!"

 

Nói xong, anh ta tức giận bỏ đi.

 

Còn Hạ Văn Tự cũng "cạch" một tiếng đặt ly rượu xuống, lạnh lùng quay người đi vào biệt thự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-hon-hong-nhan/chuong-06.html.]

 

Tốt lắm, tốt lắm.

 

Bây giờ họ không chỉ là gương vỡ, mà còn là thủy tinh vụn, có vá cũng chẳng dính lại được!

 

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

 

Kiếm tiền thật khó!

 

7.

 

Có thể thấy, Hạ Văn Tự rất tức giận.

 

Nhưng không sao, chỉ cần tôi vui là được.

 

Tôi cười hì hì đi theo sau anh ta, cố truyền tải quan điểm "Đàn ông hư quay đầu thì chó cũng không thèm" cho anh ta.

 

"Cô có thể im lặng một chút được không?"

 

Hạ Văn Tự đột ngột dừng bước, khiến tôi đ.â.m cả người và bộ n.g.ự.c vào lưng anh ta, đau c.h.ế.t mất.

 

"Suýt nữa thì bị anh đập bẹp rồi!" Tôi xoa n.g.ự.c và trừng mắt nhìn anh ta.

 

Ánh mắt Hạ Văn Tự vô thức dừng lại ở n.g.ự.c tôi, giây sau nhanh chóng dời đi.

 

Hơi thở của anh ta bất giác trở nên nặng nề, giọng điệu cũng hung dữ hơn:

 

"Cô dám đi theo tôi nữa xem? Tránh xa tôi ra một chút."

 

Tôi còn dịu dàng hơn cả nhân viên chăm sóc khách hàng của Taobao: "Ôi ôi, sau khi gặp phải tên khốn lừa gạt, tâm trạng buồn bực, dễ nổi nóng, tôi rất hiểu mà."

 

Người ta nói sau khi thất tình, con người thường yếu đuối nhất và cũng dễ xúc động nhất.

 

Loading...