Nữ Chính Cứu Rỗi Cút Xa Dùm!! - Chương 7:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:49:46
Lượt xem: 1,115

"Đúng thế." Tôi ra vẻ đơn thuần nghiêng nghiêng đầu, nghiêm túc mà nhấn mạnh: "Tôi trực tiếp đưa nó cho cô nhé."

Vì lúc này lỡ lời nên Trần Nhân có chút mất mặt, nhưng cuối cùng vẫn ấp úng nói: "Nếu như, cô thực sự cho tôi thì… "

"À mà.” Tôi không chút lưu tình cắt ngang lời cô ta.

Tôi gập ngón tay ngắm nhìn những móng tay vừa mới sơn của mình, chậm rãi nói: "Chắc là bạn học chuyển trường cao quý lương thiện của chúng ta cũng sẽ không tha thiết gì số tiền này đâu nhỉ?"

Trần Nhân rốt cục thẹn quá hóa giận: "Tôi chỉ là đang cho cô lời khuyên mà thôi, cô cũng không cần trêu đùa tôi như vậy chứ?"

"Ồ." Tôi thờ ơ nói, "Tôi cũng chỉ là đang trần thuật lại sự thật thôi mà, cô cũng không cần phải phản ứng quá đà như vậy chứ nhỉ?"

Bạn cùng bàn của tôi ở bên cạnh cũng lầm bầm: "Hình như cô chưa bao giờ được xem tin tức nhỉ, cô không biết một năm Đồng gia sẽ làm bao nhiêu hoạt động thiện nguyện sao?"

Mặc dù bạn cùng bàn là đang nhỏ giọng nói chuyện, nhưng lại vừa vặn để Trần Nhân nghe được rõ ràng.

Sắc mặt Trần Nhân rất khó coi, quay đầu đi không nói chuyện với chúng tôi nữa.

Một lúc sau, cô ta bắt đầu thường xuyên ngẩng đầu nhìn đồng hồ được treo trên bảng đen trong phòng học.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-chinh-cuu-roi-cut-xa-dum/chuong-7.html.]

Lúc vừa qua năm giờ, Trần Nhân lấy từ trong cặp sách ra một chiếc khăn lông khô và một vỉ thuốc hạ sốt.

Cô ta dán một tờ giấy ghi chú không thấy rõ chữ viết lên mặt sau của vỉ thuốc hạ sốt, nhẹ nhàng đặt lên bàn học của Trình Ngôn, sau đó nắm chặt khăn lông trong tay, mong ngóng mà nhìn về phía cửa trước phòng học.

Giây tiếp theo, những từ treo trên đỉnh đầu cô ta lại càng thêm lóe sáng rực rỡ hơn.

"Bạn học chuyển trường, cô chuẩn bị chu đáo như thế chính là đang chờ mong Trình Ngôn bị cảm sốt sao?" Bạn cùng bàn của tôi chắc là nhìn Trần Nhân chỗ nào cũng không vừa mắt, trực tiếp chấn vấn cô ta.

Chuẩn bị chu đáo sao...

Tay trái tôi đặt lên trên bàn học, ngón trỏ gõ gõ lên mặt bàn không theo quy luật nào.

Rốt cuộc là chuẩn bị chu đáo hay là thực sự biết trước đây...

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Mắt tôi đột nhiên sáng lên, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn tròn tròn của người bạn cùng bàn lên “chụt” một cái: "Cái váy đó tớ tặng cho cậu đấy!"

Sau đó tôi đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi phòng học.

Bạn cùng bàn bị tôi hôn đến ngơ ngác: "Tiểu Chi, cậu đi đâu thế?"

"Tớ sao?" Tôi cong môi cười: "Tớ đang muốn đi làm một chuyện còn đáng giá hơn so với một nghìn sáu trăm vạn kia!"

Bình luận

20 bình luận

Loading...