Nữ Chính Cứu Rỗi Cút Xa Dùm!! - Chương 8:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:16:59
Lượt xem: 844

Mỗi tòa nhà giảng dạy trong trường học đều có thang máy, gần như không có học sinh nào nguyện ý đi vào hành lang tối đen như mực.

Tôi đẩy cửa thoát hiểm ở lối ra dẫn tới gần tầng thượng, quả nhiên nhìn thấy Trình Ngôn ở đó.

Trong hành lang rất tối, tôi đứng ở ngay cửa, mượn ánh sáng yếu ớt từ ngoài cửa chiếu vào mới có thể miễn cưỡng thấy rõ bộ dáng của Trình Ngôn lúc này.

Anh đã tháo kính mắt xuống, hai mắt hẹp dài hơi rũ xuống, trên môi ngậm một điếu thuốc đã châm lửa.

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Phía sau cùng của làn khói đỏ, loáng thoáng phác họa ra hình dáng nửa khuôn mặt của Trình Ngôn.

Sự chán chường, nhưng lại mang theo khí chất cao quý sẵn có.

Thấy tôi đẩy cánh cửa ra, anh chậm rãi ngước mắt, cách một làn khói mù mịt lượn lờ, giọng khàn khàn nói:

"Tiểu Chi."

Thanh âm lạnh lẽo của anh trở nên đặc biệt rõ ràng trong hành lang vắng vẻ, cất giấu những tâm tư tình cảm phức tạp hoàn toàn không thể nào che giấu được.

Tôi yên lặng hai giây, các đốt ngón tay nắm chặt lấy tay nắm cửa, vì dùng sức quá mức mà dần trở nên trắng bệch.

"Tạch" một tiếng, tôi mở đèn trên hành lang.

Đèn trắng sáng lên, Trình Ngôn - người đang giấu mình trong góc tối lại lần nữa trở về dưới ánh sáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-chinh-cuu-roi-cut-xa-dum/chuong-8.html.]

Tình trạng của anh không tốt lắm.

Không biết anh đã ở trong hành lang này bao lâu, ngay cả tóc trên trán cũng đã rối tung lên, dưới mắt còn có quầng thâm màu xám nhạt vô cùng rõ ràng.

Trên đôi giày da, tôi tiến về phía anh, trong không khí vẫn còn phảng phất mùi thuốc lá.

Tôi vô cùng ghét bỏ nói: "Trình Ngôn! Không được hút thuốc nữa! Hôi c.h.ế.t tôi rồi!"

Tôi thẳng tay giật lấy điếu thuốc từ trong tay anh, vội vàng dập đi rồi vứt vào thùng rác cách đó không xa.

Trình Ngôn tựa vào bức tường sau lưng, không muốn bỏ sót luồng hơi thở ấm áp tồn tại trong không khí dù chỉ một chút.

"Ừ." Giọng anh khàn khàn, nghe như không có chút sức lực nào, "Nghe theo Tiểu Chi."

Tôi nhíu nhíu mày, đưa tay chạm vào trán Trình Ngôn để kiểm tra nhiệt độ cơ thể anh.

Tay tôi liền cảm nhận được da thịt đang nóng rực như lửa của anh, nhiệt độ cơ thể anh đang rất cao.

Lòng tôi bỗng nhiên trầm xuống, quả thật giống như Trần Nhân dự đoán, anh đã phát sốt.

Trình Ngôn chỉ nhìn tôi mà không nói lời nào, ánh mắt anh nhẹ rơi giữa khoảng không, trên người anh mơ hồ chứa những thứ cảm xúc vô cùng cố chấp và mãnh liệt.

Khi tôi nhìn kỹ lại, lại cảm giác như mình vừa bị hoa mắt.

Bình luận

20 bình luận

Loading...